Logo
Trang chủ

Chương 63

Đọc to

Khoảng 11h30 đêm qua, mình đang ngồi gõ lạch cạch cho các bác thì bất ngờ thằng N béo gọi điện.

- Ê mày ơi, con T nó cắt tay tự tử, giờ đang ở phòng khám xxx của cô nó đấy. Ra nhanh lên.

- Sao mà cắt? ờ ờ đợi tao tí. - Nói rồi mình vơ vội cái áo khoác, xuống nhà phi thẳng ra phòng khám. Cô của ex cũng là bác sĩ, mở một phòng khám riêng khá lớn.

Từ nhà mình ra đấy cũng mất khoảng 15 phút. Vào thì thấy mẹ ex đang ngồi ở phòng hồi sức. Mình chào bác rồi muốn vào xem ex ra sao nhưng mẹ ex không cho vào, bắt mình ở ngoài đợi.

- Sao T lại làm thế hả bác?? - Mình hỏi.

- Bác cũng chả biết, nhưng dạo này nó không ăn uống gì cả, hỏi cũng chả nói. Nghỉ học hơn tuần nay rồi. Bác lo lắm. Sao hai đứa có xích mích gì à?? - WTF? Hóa ra mẹ ex vẫn chưa biết ex đá mình. Chẳng là mình được hai bác nhà ex quý lắm, hồi lớp 12 thì cũng xác định lâu dài đấy. Vậy ra mỗi lần đi chơi với thằng kia, ex lại nói dối mẹ là đi với mình.

- À, dạ không có gì đâu bác. - Mình hơi quýnh, trả lời đại để bác đỡ nghi ngờ. Nhưng mình không hiểu được sao ex lại phải nói dối bố mẹ để lén lút quen thằng kia nhỉ??

- Thế dạo này cháu học hành thế nào?

- Dạ cũng ổn ổn bác ạ.

- Hai đứa thật không có chuyện gì chứ?? - Bác hỏi mình, kiểu dò xét.

- Dạ vâng, cháu cũng không biết sao T lại thế này nữa bác.

Nói thêm vài câu nữa, thì T hình như tỉnh. Con N béo ra gọi mình và bác vào xem. Lúc thấy mình thì T không nói năng gì hết, nhìn T trông thảm hại lắm, tóc tai bù xù, mắt mũi thâm quầng trông rất ghê. Môi tái nhợt đi vì thiếu máu. Trông sợ lắm. Sau đấy mẹ nói với T vài cái gì ý, mình không nhớ lắm. Rồi xong N béo và mẹ T ra ngoài để mình với T nói chuyện riêng.

Mình ngồi cạnh T, T vẫn mệt nên không ngồi dậy được. Mình chả biết nói thế nào nữa, vừa oán vừa giận, nhưng thương T cũng có. Không phải thương như kiểu yêu đương đâu, mà như kiểu thương vì cảm thấy khổ thân ấy. Dù sao cũng từng một thời yêu nhau rồi mà các thím. Khoảng 15 phút sau mình mới mở lời được.

- Sao em lại làm như thế?

- ... - Ex im lặng không nói.

- Em hành hạ bản thân như thế để làm gì??

- ... - Vẫn im lặng.

- Em không thể sống thiếu anh được đâu. - Một lúc sau ex mới nói được câu này.

- Anh nói em nghe nhé. Giờ anh với em đều còn rất trẻ, mới chỉ 19 tuổi đầu thôi. Còn rất bồng bột và nông nổi. Em không thể sống thiếu anh? Vậy liệu chúng ta quay lại, mình có cưới được nhau không? Mình có đi đến cuối chặng đường được không? Tính tình cả hai đã như thế, anh biết là chúng ta không hợp nhau, vậy tiến tới để làm gì?

- Em sẽ sửa những tính cách không tốt của em mà. - Ex bắt đầu khóc, mình cũng thấy buồn.

- Không phải sửa được là xong đâu. Bây giờ mình còn đi học, sau mình ra đời đi làm còn gặp gỡ rất nhiều người. Em chắc chắn sẽ gặp người tốt hơn anh, và anh cũng sẽ như vậy. Giờ không thể chắc chắn được điều gì.

- Còn em hãy coi những kỷ niệm cũ của thời học sinh, như là những kỷ niệm đẹp đẽ đi, đừng quá gò bó và dằn vặt vì điều ấy. Sau này còn đi họp lớp các thứ, mình còn gặp nhau nhiều mà. Em hãy cứ thoải mái đi. - Mình nói tiếp.

Lúc này thấy ex cũng xuôi xuôi, đã nín thôi không khóc nữa, đôi mắt của ex trông thư thái hẳn ra, không còn đau khổ và mệt mỏi như lúc nãy. Mình định nói nhiều lắm, định nói rằng sao ngày xưa em đến với thằng kia mà không nghĩ cho anh đi, rồi định hỏi luôn ex là sao phải giấu mẹ mà lén lút quan hệ với thằng kia. Nhưng mà thôi mình chả nói, nếu nói ra chắc ex đau lòng kinh khủng luôn. Kệ mẹ.

Đề xuất Tiên Hiệp: Yêu Long Cổ Đế (Dịch)
BÌNH LUẬN