Logo
Trang chủ

Chương 64

Đọc to

Nói thêm vài câu nữa, tuy mức độ phũ không cao, nhưng đầy ẩn ý. Mình bảo ex ngồi dưỡng bệnh nghỉ ngơi, mình đi về. Vừa đứng dậy thì ex đã vội cầm lấy tay mình rồi nói.

- Anh! Em sẽ cưa anh nhé??

Mình hơi bất ngờ, cơ mà kệ, chả quan tâm, bảo ex ngủ đi cho đỡ mệt, mình ra ngoài chào bác với kéo con N béo ra cổng hỏi thăm vài cái.

- Ê mày, mày kể rõ đầu đuôi tao xem nào. - Mình hỏi N béo.

- Tao đang ngồi ở nhà xem TV, thì mẹ T gọi cho tao bảo là cái T cắt cổ tay tự tử, giờ đang nằm tiếp nước ở phòng khám của cô B (cô của ex). Đến nơi thì tao thấy nó lịm đi rồi. Ngồi một lúc thì nó tỉnh lại, nó khóc lóc ghê lắm, khóc một lúc chắc mệt quá nó lại ngất đi. Tao sợ quá quýnh quáng gọi cho mày tới xem thế nào.

- Thế mày biết sao T lại như thế không??

- Tao thấy nó yêu mày lắm đấy.

- Nhưng mà sao phải thế? Đã qua rồi sao không để mọi chuyện qua đi, yêu tao mà ép buộc tao như thế à? - Mình hơi nghi ngờ.

- Thì... - N béo ấp úng, mình nghĩ đằng sau phải có gì đấy.

- Mày giấu tao gì phải không??

... - Cái N im lặng không nói gì.

- Chỗ bạn bè, mày cứ nói thẳng ra đi, tao sẵn sàng nghe.

- Thôi để khi khác tao nói, giờ không tiện.

- Ừ thế thôi tao về đây, mày ở lại với T nhé.

- Ừ mày về trước đi.

Từ bé mình đã có tính đa nghi rồi, nên trên đường đi về mình có hàng tá những suy nghĩ và nguyên nhân ex cắt cổ tay. Nhưng theo mình thấy nguyên nhân dễ xảy đến nhất là ex bị thằng kia làm gì đấy (chắc XH), rồi định cho mình đổ vỏ, xong thấy mình rắn quá nên giở chiêu này. Các bác đừng nghĩ em tồi tệ nhé, vì em bị lừa nhiều rồi, em không dễ tin người đâu.

Mình về đến nhà, thay đồ rồi lên VOZ tâm sự với các bác. Mình ngủ gục trên bàn máy tính lúc nào không hay.

4h30 mình giật mình tỉnh giấc, chắc tại ngủ không đúng tư thế nên không ngủ ngon được. Đầu óc quay cuồng, người đau như đấm. Chắc đêm qua nhiễm lạnh cmnr.

Phê trong cơn mê, mình xuống bếp lục tủ lạnh thì may quá còn có cái bánh ngọt mẹ mình mua. Lôi ra chén rồi nốc 2 viên decolgen vào, mình lên giường ngủ tiếp. Nằm mãi rồi cũng ngủ được. Mệt vãi cả lá.

Sáng hôm sau mình dậy, lúc này đã là 9h30 sáng. Vừa mở mắt thì đã thấy trán mình có cái khăn rồi. Lơ mơ ngồi dậy đã thấy Linh ngồi ở thành giường rồi. Mình giật bắn mình.

- Ơ em sang lúc nào thế?

- Em sang được một lúc rồi, anh ốm mà sao không nói với em?

- Anh cũng không biết anh ốm, thế bố mẹ anh đâu? - Mình hỏi, chả hiểu đóe gì.

- Lúc sáng bác không thấy anh xuống nhà đi học, nên bác lên xem thì thấy anh ốm. Tại bác phải đi làm nên bác bảo em sang xem anh thế nào. - Thôi mẹ mình giao trứng cho ác rồi.

- À ừ. Thế em ăn gì chưa?

- Em ăn rồi hihi. Anh ăn cháo nhé, để em múc?

- Em nấu cho anh hả??

- Dạ vâng hihi, em nấu dở lắm, anh ăn tạm nhé hihi.

Đề xuất Voz: Như Giấc Chiêm Bao Của HeBe
BÌNH LUẬN