Logo
Trang chủ

Chương 80

Đọc to

Trong bữa cơm 3 người nói chuyện nhiều lắm, mình cũng chả nhớ. Đại loại giờ mẹ sẽ nấu cơm cho cả em Linh ăn buổi trưa nữa, trừ chủ nhật 2 sếp bên kia ăn trưa ở nhà còn ngày nào Linh cũng phải sang nhà mình ăn cơm Mình giả vờ nói trêu rằng tốn gạo, cơ mà chả thích bỏ mợ hỹ hỹ. Mẹ là nhất, nghĩ sao các bác Gato cũng đúng thôi, thế này khác ếu vợ chồng son trừ không có cái khoản XH các bác nhỉ

Ăn xong thì mình mang nốt nửa quả dưa hấu hôm qua ăn dở ra chén tiếp. Nhìn em Linh nhằn hạt dưa, cái đệch, sao mà yêu đến thế Mình thì ăn thùng uống vại, tợp hết, có khi cắn cả hạt dưa mà éo biết. Nhưng em nhằn cẩn thận lắm, chắc chăm chút cho long thể Trêu tí thôi nhìn em ăn yêu chết được hỹ hỹ

Ăn xong mình và em dọn dẹp, bảo mẹ vào phòng ngủ cho đỡ mệt. Mẹ cũng quét qua cái bếp rồi vào phòng. Xong đâu đấy, mình rủ em lên phòng chơi Mình mở máy, tranh thủ lên mạng một lúc, em vẫn trung thành với bộ conan

- Em khoái conan thế hả?? – Mình hỏi

- Dạ hihi, em vẫn chăm chú vào quyển conan 74.

- Em thích nhất ai trong conan?

- Dạ em thích cặp Sato với Takagi ấy, hihi. – Em nhìn mình cười toe.

- Hả? Giống anh thế, cặp đấy vui nhờ.

- Dạ vâng hihi.

- À có bộ tiến sĩ slump đọc cũng hài lắm, em đọc không??

- Để em đọc nốt quyển này đã nhé, còn gần mười trang nữa thôi anh. Hihi. – Lại cười, nhìn em thật tuyệt

- Ừ. Hề hề. – rồi mình tiếp tục lên VOZ xem và chém gió với ae.

Khoảng 10’ sau mình quay ra, đã thấy em ngủ rồi. Em thiếp đi, trông như kiểu người đẹp ngủ trên giường ý các thím Lần đầu mình được ngắm em ngủ, trông thật như một thiên thần. Em nằm nghiêng một bên, tay vẫn cần quyển truyện, trông em yêu không tả được ý. Mình nhẹ nhàng gỡ cuốn truyện tranh ra, đắp cho em cái chăn mỏng ngang bụng, vén lại tóc em. Rồi mình không kiềm được, hôn lên trán em 1 cái. (Trưa em có nói là không ăn thịt than hay thịt ba chỉ, cơ mà là hôn trán nhé các thím)Sâu siếc là cứ lên nhiệt tình

Rồi mình xuống phòng khách cho em ngủ, xuống đấy thì mình cũng ngủ cmnl từ lúc nào không biết. Chiều 4h mình tỉnh, lồm cồm bò dậy, leo lên phòng thì đã thấy em về rồi, mình mở điện thoại ra có tin nhắn của Linh và tn của ex.

- Em về đây, cái mặt ngủ mơ trông thấy ghét, hihi. ANh H hâm, lêu lêu. – Tin nhắn của Linh, mình cũng chả nhắn lại nữa, chắc giờ em đang chợ búa hoặc đón thằng em vợ quí hóa

- Đêm nay 12h anh lên face nói chuyện nhé. Em chờ:x – Y cái tin nhứn nhứn thế các thím ạ. Thôi tí lên xem có gì không vậy.

Chiều em xách giày đi đá bóng, đệch thằng bên đội kia chơi phát vào ống đồng, đau quá các thím Hay là nó GATO với em về vụ em Linh nhỉ Đùa thôi hỹ hỹ.

Ngày 26/10

Hà Lội, đêm phải gió. Đúng thật các thím ạ, đêm qua ngồi online nc với ex, mịa kiếp bọn muỗi thì bâu đốt như đúng rồi, bật quạt thì sợ thằng em lạnh. Thôi đành vừa ngồi vừa lấy cái quạt mo cau của bà ngoại cho quạt vậy Nói thêm là bà ngoại quý em lắm. Quý nhất trong mấy đứa cháu luôn đấy.

Sau đây là cuộc hội thoại của mình với ex.

- Anh đang làm gì thế?? – ex pm mình

- À anh đang ngồi xem phim. – Vừa pots bài cho ae voz xong

- Anh dạo này còn hay ăn khuya không?? – Hồi trước quen ex, mình toàn xơi hộp mỳ hoặc cốc sữa lúc đêm

- À ừ còn. – Nói đại cho nó có vậy

- Anh đừng ăn khuya nữa, ăn khuya không tốt đâu.

- Ừ. – Mình trả lời cụt ngủn cmnl.

- Hôm nọ em mua quả dưa cho 2 bác, cả nhà ăn chưa?

- À ừ, vẫn để đấy, tại nhà anh không thích ăn dưa. – Mình nói, cơ mà chén hết bay với em Linh rồi

- Hồi trước anh thích anh dưa hấu lắm mà

- Dạo này anh hay ăn dưa bở nhiều hơn - Mình nói thế, ý là định đá xoáy em nó, cơ mà em nó lại tưởng mình trêu, vãi thật

- Haha, anh vẫn như thế, vẫn vui tính. – ex nói

- Ừ, anh vẫn thế.

- Mai anh rảnh không? Mình đi dạo bờ hồ đi

- Mai anh bận rồi, mà sao đi dạo làm gì?

- Em muốn đi cùng anh mà, lâu không nắm tay anh nên nhớ. - Ủ ôi nghe xong câu này em rởn cmn da gà luôn các thím. Không ngờ ex lại thành ra thế này, bao nhiêu cái kiêu kỳ hồi xưa đâu rồi???

- Em thay đổi nhiều quá. – Mình nói.

- Ý anh là sao?

- Lòng tự trọng của em đâu hết rồi? Sự kiêu kỳ của em mà bao thằng đàn ông khác muốn chinh phục giờ bị thui chột rồi à? – Mình là mình đéo muốn nói toẹt cmn ra là em có cờ nhíp sếch với thằng kia rồi đó, nếu nói có khi lại làm ex tự tử phát nữa cũng nên. Giờ nghĩ lại mình nhẫn tâm vcl

- Cũng vì em yêu anh. – Ex nói. Haizzz.

- Đừng nói thế, vậy sao hồi trước em còn bỏ anh theo thằng kia làm gì?

- Hồi đấy tại em lầm lỡ, rồi sau này em mới biết là em yêu anh nhiều ntn, em chưa thể quên đc anh.

- Vậy sao hồi đấy em quên anh nhanh thế?? 10 tháng trời anh mới được cầm tay em, vậy mà thằng kia chỉ vỏn vẹn 2 tuần là được ôm eo. Cũng phải thôi, bố nó giàu mà. Em ốm, anh mang cháo đến, nhưng lúc anh ốm thì anh được gì?? Một câu hỏi thăm cũng không có, rồi sau đấy em quăng vào mặt anh câu “ đàn ông gì mà yếu thế “ – Đê mờ nói đến đây em đập cmn cái bàn phím phát, ông em đang ngủ bật dậy mắt lơ mơ đéo hiểu gì, nghĩ lại buồn cười vãi

- Em cũng không biết mình như thế nào nữa, nhưng em chỉ biết lúc này em yêu anh.

- Ừ, nhưng anh không yêu em, anh có người yêu rồi

- Anh nói dối.

- Tùy em thôi, anh không muốn nói nhiều nữa đâu.

- Em biết anh vẫn yêu em mà, đừng như thế mà anh.

- Xin lỗi, anh gia trưởng lắm, anh không thể vứt bỏ lòng tự trọng, mà đi yêu lại em, một người con gái đã làm những điều khiến anh tổn thương

- Vậy giờ em sẽ chữa lành cho anh, anh tin em một lần thôi

- Lòng tin nó không tự mất đi đâu em ạ, anh vẫn tin em, nhưng em không hề đáp lại lòng tin của anh. Nên anh có quyền không quan tâm đến em nữa.

- Anh đừng như thế, cho em một cơ hội đi.

- Thôi anh mệt rồi, anh đi ngủ đây. Chào em. – Nói rồi mình out mợ face, hít một hơi thật sâu cho quên cmn hết đi, căn bản lúc nãy nói cũng hơi buồn tẹo, cơ mà phải biết bơ đi mà sống. Mình làm thằng đàn ông, mà cứ suốt ngày cắm đầu phục vụ bọn “chân không lông, mồm đỏ choét" là mình ứ chịu đc

Mở máy di động nhìn giờ, lúc này đã là 12h45. Thấy có tin nhắn của em Linh

- Anh ngủ chưa??

- Anh chưa ngủ, em ngủ rồi à?? - Mình nhắn lại, tn của em từ lúc 11h58’, mình lại bơ em rồi

- Em vẫn còn thức hihi. Anh làm gì mà giờ chưa ngủ thế?? – Em nhắn

- Anh vừa xem đá bóng ý mà, anh xin lỗi vì để em chờ tin nhắn, thế em làm gì mà giờ vẫn thức hả? – Thấy có lỗi với em quá hic hic

- Em đang học bài anh. Hihi. – Tự nhiên thấy thương em quá, híc.

- Thôi muộn rồi, em đi ngủ đi nhé. Anh hát ru cho ngủ. – Mình thử dụ dỗ em xem như nào hỹ hỹ

- Dạ vâng hihi. Anh hát 2 bài nhé. Nhé nhé. – Như kiểu em đang làm nũng mình, sang đây ngủ với anh anh hát cho cả đêm luôn Đùa chứ mình trong sáng lắm

Và mình gọi, giọng em nghe điện thoại thật nhỏ nhẹ và thỏ thẻ, đíu hiểu luôn, hay mình yêu em rồi, yêu thân hình quá chuẩn, à chết yêu thân hình bé nhỏ, yêu nụ cười tỏa nắng và yêu đôi cánh không mùi của em Có lẽ thế thật rồi, sau 19 năm sống trên đời, mình đã rung động đến lần thứ 3, lần đầu tiên là hồi mình học mẫu giáo, có cô em cạnh lớp toàn bò sang lớp mình chơi. Phải gió nhà em ấy, toàn rình rình sờ chim mình rồi cười toe toét.

Chém tí cho vui, sau khi rên rỉ vài bài cứ gọi là cao ngất ngưởng, mình cuối cùng đã đưa em vào được giấc ngủ, mất gần 6’ của mình, mai lại lấy trộm máy Duy Dê bắn tiền vậy hazzzz.

Rồi mình cũng chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, mình thiếp đi, trong mơ mình thấy đang cắn miếng thịt mông, hôn miếng thịt ba chỉ và tỉ mỉ nhấm nháp miếng thịt trán. Chém tí các bác đừng gạch em hỹ hỹ

Sáng hôm nay, 6h mình dậy, cái đệch, gấp rút khẩn trương đánh răng rửa mặt, mình xuống nhà cầm vội cái bánh mỳ đi học. Ông già đang ngồi cầm tờ báo, thấy mình thì lơ ngơ nói vọng ra: "Ơ cái thằng này, hôm qua lại quá sức nên dậy muộn hả??? “ Mình cũng chả nói lại, vội vội vàng vàng dắt xe ra cổng, chào được bố mẹ câu rồi lên đường đi học.

Con đường đến trường hôm nay sao mà xa vãi thế?? Mình len lỏi qua từng con phố, liếc nhanh thấy vài đôi mới sáng đã ôm ấp, trông đến tởm. Vội vội vàng vàng xơi cái bánh mỳ, mình cũng đã đến được lớp. Thở hổn hển với cái chiến tích là không bị muộn học, thấy mình đến là bố Duy Dê gọi ngay

- A ông em, sao hôm nay đi muộn thế?? Bị em nào kẹp háng à??

- Kẹp cái đầu mày, ngủ muộn – Mình nói, thở vẫn không ra hơi

- Thằng Khánh đâu sao tao không thấy??? – Mình hỏi nó

- Hôm qua ốm, nằm bẹp giường rồi, tao nt cho mày thì đéo thấy trả lời cơ. – Duy Dê đáp

- Mày nt lúc nào, điêu vcl.

- Ơ thế đéo nhận được à?? – nó mắt tròn mắt dẹt.

- Nhận đc cứt đâu.
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyệt Cảnh Hắc Dạ [Dịch]
BÌNH LUẬN