Vào vẫn chưa thấy em dậy, mình nhìn đồng hồ cũng 5h30 rồi, gọi điện về thông báo cho mẹ cái. Rồi mình ra ngoài mua đồ ăn sáng cho Linh với thằng Tí. Mình mua tô phở cho Linh, không có cặp lồng nên phải mua cái cặp lồng nhựa. Ra mua phở xong thôi mua luôn cho thằng nhõi vỉ sữa cô gái hà lan. Lượn qua hiệu thuốc trước cổng bệnh viện mua vỉ panadol cho Linh nữa, chả biết Linh bị lam sao nhưng mình cứ mua panadol, đau đầu thì uống cũng không ảnh hưởng gì. Xong xuôi đâu đấy mình mang vào phòng, vẫn thấy 2 chị em chưa dậy. Gần 6h rồi, mình lấy tờ giấy ra ghi cho Linh “ Anh mua phở với thuốc cho 2 chị em rồi đấy, em cho ku Tí ăn sáng rồi em cũng ăn luôn nhé. Anh không mượn được cái bát con nên 2 chị em ăn chung nhé. Thuốc anh để trên bàn đấy, em ăn sáng xong mới được uống, không thì hại dạ dày lắm. Anh đi học trước đây, trưa anh ghé qua. Linh Hâm. “
Căn bản mình viết chữ cũng đẹp nên thấy mùi mẫn đi hỹ hỹ. Xong mình để tờ giấy ở đấy, không quên hôn lên trán Linh 1 phát, lúc này người nhà bác nằm giường bên cạnh cũng vào. Mình giật mình phát, sợ vê lờ. May mà bác ý cũng dễ tính, hỏi han qua loa vài câu rồi cười chào mình, mình cũng chào lại. Rồi mình đi học, từ bệnh viện ra trường mình cũng không xa lắm, đi khoảng 25 phút. Tại không quen đường nên hơi lòng vòng tí. Mình đến lớp thì thấy thằng Duy Dê đang ngồi nghịch con IP4s.
- A thằng em, sao trông phờ phạc thế?? – Nó hỏi mình
- À ờ có tí việc. Sao??? – Mình hỏi
- À không. Anh thấy mày ngu ngu mà chém ghê vê lờ.
- Chém gì?? – Mình ếu hiểu, mãi đến giờ ngồi type lại thì chắc là nó ám chỉ VOZ, ông nhõi vào đọc được cmnr, chắc trưa nó lấy lap vào cm
- Cứ biết thế he he. Mà Khánh Cứt chưa đến nhỉ, lâu thế. – Nó ngoái ngoái nhìn ra cửa
- Sao? Khánh cứt có gì mà ngóng vl vậy??? – Mình hỏi nó
- À, hôm qua nó vay tao 5 xịch đi tán gái, giờ chưa thấy trả.
- Cái đệch, nó vay mày 5 xịch thì được, thế mà hôm trước bố mượn 20k mua chai nước mà keo vê lờ. Chắc lúc thằng Khánh mượn tiền mày có gái ở đấy chứ gì??
- Chuẩn hơn Lê Duẩn. Tao phục mày vì mày biết quá nhiều H ạ. – Nó chắp tay bái phục
- Chuẩn cái con vi khuẩn, đê mờ. – Mình quạu, lúc này Khánh Cứt cũng đến
- A ! Anh vợ ! Trả em 5 xịch. – Duy Dê tươi rói
- Mẹ, mới sáng đã đòi tiền. – Thằng Khánh chau mày
- Anh cứ nói thế nào, tiền xót bỏ mẹ ra, không đòi chả nhẽ cho anh sao??
- Thế chú có muốn tiếp tục với con em họ anh không?? – Khánh cứt đe dọa
- Dạ sao hả anh?? Anh nói gì em không hiểu cho lắm.
- Anh chỉ cần nói với nó là chú bị hôi nách + súng ống kém, đảm bảo chú bị đá.
- Tao không tin. – Duy Dê mặt vênh
- Thế thôi chào nhé yêu thương.
- Dạ anh, em lỡ mồm. Anh cứ từ từ trả em 5 xịch cũng được. – Duy Dê yếu thế, sấn sổ bóp vai cho Khánh (Tao nói toàn sự thật, Duy Đẹp Trai đừng đánh tao nhé)
Lúc này thì cũng vào lớp, mấy đứa về chỗ ngồi. Nghĩ đến em Linh vất vả học hành, mình cũng nhất quyết không chịu kém. Cơ mà tại hôm qua thiếu ngủ trầm trọng, mình mỏi vãi. Đíu thể tập trung được, thôi đành nằm ngủ tí vậy. Vật vờ mãi cũng hết buổi, 12h15 mình phi về qua bệnh viện xem thế nào. Vào phòng thì bố mẹ Linh cũng đang ở đấy.
- Cháu chào cô chú ạ.
- Ừ H hả cháu. – Mẹ Linh cười
- Anh về rồi à?
- Ừ anh vừa về. Cu Tí sao rồi hả cô? – Mình quay sang hỏi mẹ Linh
- Ừ em đỡ rồi, cảm ơn cháu hôm qua ở lại bệnh viện hộ cô nhé. Cái Linh một thân con gái một mình cũng lo, may mà có cháu. – Dạ cháu phải cảm ơn con gái cô ý chứ ạ
- Dạ không có gì đâu cô ạ. Cháu cũng đâu có làm được gì. – Mình gãi đầu
- Cháu giúp gia đình cô chú nhiều lắm.
- Thôi 3 mẹ con xem sắp xếp đồ đạc đi rồi chở em về, bác sĩ cho xuất viện rồi đấy. – Bố Linh nói
- Dạ vâng để con đi lấy ít đồ. – Linh nói
- Đồ gì anh đi lấy cho.
- Dạ vâng hihi. – Mình đi cùng em cho đỡ ngại, đứng với nhạc phụ nhạc mẫu thì cũng chả biết nói gì
Mình ra xe ô tô của bố Linh lấy cái nàn để đựng quần áo cho thằng Tí, rồi vài thứ lặt vặt nữa chả để ý. Linh thì đi ra đằng sau lấy mấy bộ quần áo hôm qua giặt, rồi cho vào nàn.
- 2 đứa đèo em về nhé, bố mẹ có việc gấp ở cơ quan.
- Dạ vâng cô cứ để cháu đèo 2 em về ạ. – Mình nói với độ lễ phép max lv cmnr
- Ừ, nhờ cháu nhé. À Linh, con nấu cơm cho em ăn ăn nhé. Rồi chiều mẹ về
- Hay cô để 2 em về nhà cháu ăn cơm, cháu bảo với mẹ cháu nấu thêm ạ.
- Có tiện không hả H?
- Dạ không sao đâu cô, thi thoảng Linh vẫn sang nhà cháu ăn cơm mà. Bố mẹ cháu thoải mái lắm ạ.
- Vậy lại phiền cháu với 2 bác nhà rồi, cháu giúp cô nhé. Mai cô sẽ sang thưa chuyện với 2 bác sau. – WTF? Thưa chuyện gả Linh cho mình hả hỹ hỹ, không phải đâu
- Dạ vâng ạ. – Mình nói
- Thôi để chú xách đống quần áo ra xe, 3 đứa về nhé, đi cẩn thận đấy. – Bố Linh nói
- Dạ để cháu phụ chú. – Nói rồi mình xách mấy cái linh tinh nữa. Mịa thằng ku ở 1 ngày mà lắm đồ thế.
Đề xuất Đô Thị: Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không (Dịch)