"Mày nghĩ sao hay muốn gì tùy mày, nhưng nhớ lời tao nói rồi đấy. Không chỉ có mẹ mày, tao trông ngóng mày đâu, mà còn rất nhiều đứa nữa. Những đứa anh em của mày cũng đang mong ngóng mày trưởng thành, mong ngóng mày có hạnh phúc. Đừng làm gì có lỗi với mọi người."
"Em biết rồi, em cũng đang cố gắng đây."
"Chuyện tình cảm tao vẫn luôn để mày tự quyết định. Tao mong mày suy nghĩ đúng đắn và chọn đúng cái mày cần. Chẳng ông bố bà mẹ nào mong con mình ngã cả, nhưng họ thà cho chúng nó ngã còn hơn là dắt một đứa trẻ đi không vững được mãi mãi. Mày hiểu rồi đấy."
"Em biết rồi."
"Thế đấy, tao chẳng muốn nói nhiều nữa. Bây giờ thì thanh toán rồi đưa tao về đi, tao còn có việc nữa."
Những ngày sau đó, cuộc sống của tôi vẫn đang có xu hướng "màu hồng hóa". Sự chuyển biến tình cảm của tôi với Trang cũng tốt dần lên. Và cái tốt ấy cũng đã đến hồi kết vào chuyến đi phượt đầu tiên, cũng là cuối cùng của tôi với Trang.
Sáng Chủ nhật, tôi đang ngủ sau đêm cuối tuần đông khách như mọi tuần thì có điện thoại.
"Alo."
"Anh vẫn chưa dậy à? Muộn rồi đấy."
"Tối qua đông khách mà, cho anh ngủ tí nữa."
"Dậy đi, nhanh, sang nhà em em bảo cái này, luôn đấy."
"Có cái gì đấy?"
"Cứ sang đi."
Đề xuất Tiên Hiệp: Ngự Thú Bắt Đầu Từ Con Số 0 (Dịch)