Logo
Trang chủ
Chương 37

Chương 37

Đọc to

"Tưởng chừng hạnh phúc đến với tao, tao nắm được rồi nhưng tao đâu có biết nó chỉ là thoáng qua thôi. Cái ngày mà tao đủ dũng khí tỏ tình và được người ấy đáp lại cũng là ngày người ấy xa tao vĩnh viễn."

"Tao không sụp đổ vì tao biết người ấy mong muốn nhìn thấy tao cố gắng để đứng thẳng. Tao thi đại học và làm mọi thứ vì tao biết người ấy muốn tao như vậy."

"Chín năm qua người ấy vẫn trong lòng, chín năm qua tao chưa từng tặng hoa, tặng quà hay viết một lá thư, một dòng tin nhắn cho người ấy." - Nó ngước lên bầu trời, hai mắt đã cuồng đỏ. - "Nhưng tao vẫn dành tình cảm cho người ấy, tao biết ở đâu đó người ấy vẫn dõi theo tao. Tao đến ngày hôm nay không hề thấy xấu hổ hay có lỗi gì cả."

Nhìn vào con bé, nó hỏi:
"Chín năm cho mối tình đầu, mày nghĩ đủ chưa? Cái tình đầu của mày có đáng giá không?"
Đáp lại chỉ là cái lắc đầu của con bé.

"Một tuần nữa là ngày sinh nhật của người ấy, tao sẽ về."
"Em đi theo nhé."
"Mày không nên đi thì hay hơn."
"Em sẽ đi." - Con bé quả quyết. - "Em sẽ gặp chị ấy."
"Anh, nhìn vào mắt em."

Nó quay lại nhìn vào mắt con bé, đôi mắt to tròn và trong như pha lê của con bé.

Hít một hơi sâu, con bé tuôn ra:
"Em biết chị ấy quan trọng với anh, trong lòng anh mãi có bóng hình chị ấy. Nhưng em sẽ lấp cái khoảng trống kia đi. Em biết em không bằng chị ấy, nhưng em sẽ cố gắng có một chỗ trong lòng anh."

Nó mỉm cười, mở cửa xe, nhìn con bé.
"Về thôi, muộn rồi."
Con bé do dự, bỗng quay ra bờ sông hét to:
"Em hứa là em sẽ làm được!"
Nói rồi lon ton ngồi vào ghế phụ.

Mỉm cười, con bé thật ngốc và cố chấp.

Hôm nay tâm trạng không viết dài được, hứa chap 8 ngon lành nhé.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nếu tôi nói nhớ, em có ngoảnh lại
Quay lại truyện Gái ở cạnh nhà
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện