Logo
Trang chủ
Chương 34

Chương 34

Đọc to

Nhìn EN đỏ mặt khiến em cũng thêm phần ngượng ngùng, em vội vàng cắp xe đi thằng, chỉ kịp ngoái lại thấy EN đang vẫy tay. Về đến nhà, em thay đồ rồi tiện mượn xe bà chị đến trường học cho đủ đầy tiết “Tư tưởng HCM”. Ngồi vật vờ như thằng nghiện mà ông thầy chả điểm danh cho về. Cái sự học đúng là vô biên, tại sao lại nhét mấy môn thiểu này vào chương trình học của “Sinh viên khối ngành kỹ thuật” bọn em, đúng là sai sót như Phan Đình Giót. Đang thiu thiu ngủ thì tiếng chuông điện thoại vang lên xé tan không gian im ắng của lớp học nghiêm túc, cả lớp quay lại nhìn, em vội ấn im lặng rồi quay lại nhìn thằng đằng sau để không ai nghi ngờ đấy là chuông của em. Anh đằng sau ngơ như thằng đơ mà chả hiểu chuyện gì đang diễn ra. Cả lớp quay lại nghe thầy giảng, em vội luôn cúi xuống và chạy ra cửa lớp nghe điện, là thằng bạn em:

“Gì?”

“Gì cl, ra cổng trường, thằng T bị đánh.”

Đó là điện thoại của thằng L bạn em, ở Đại Học em có mấy thằng bạn thân cũng gọi là anh em sinh tử có nhau. Nghe đến bạn bị đánh thì em cũng sôi máu lắm, nháy cho thằng bạn trong lớp tí về cầm cặp hộ rồi phi xuống cổng trường. Thằng bạn em đang ngồi quán trà đá gần đấy, chườm đá lên mặt, mấy thằng xung quanh thì đang xun xoe hỏi han:

“Đm, làm sao, thằng nào đánh đấy?”

Thằng bạn em nhìn rồi cả lũ nhìn vào thằng đang chườm đá:

“Nãy có thằng đéo nào hỏi về mày, nó đi cùng mấy thằng nữa, nó hỏi biết mày không, tao bảo nó là bạn tôi, sao, thằng kia nhìn tao bảo bạn mày có khác, vênh váo vl rồi nó tát tao, tao đấm lại vào mặt nó thì bị mấy thằng kia nhảy vào đánh xong nó bảo về bảo mày cẩn thận.”

“Nó mặc đồ gì? Đi oto à?”

“Mặc vest, đi con SH nâu, vừa đi khỏi đây thôi.”

Thôi đúng là thằng H rồi, nó đã săn em, thằng này định chơi em tới cùng đây mà. Giờ mà kéo đội đi tìm nó thì đúng là không ổn vì bọn em thực chất chỉ là mấy thằng sinh viên, đánh nhau thì cũng chỉ có tay, cầm gậy, cầm dao còn run, nói gì đến bọn kia, thằng này có tiền nên nó sẽ thuê toàn những tay đâm thuê chém mướn có hạng, thực sự không cân sức.

“Nó đi lâu chưa? Đi đằng nào?”

“Vừa xong, nó đi về đằng Đại Cồ Việt.”

Em quyết định rồi, em sẽ tìm thằng đó, dù sao đây là chuyện em gây ra, không thể để bạn bè em bị liên lụy. Em không nói gì thêm đi vào nhà xe lấy xe rồi phóng theo hướng thằng bạn chỉ ra phía Đại Cồ Việt. Thằng bạn em đã nhìn thấy, nó hét gọi em nhưng em vẫn phóng đi, chúng nó phải đứng ngoài chuyện này. Theo linh tính em quay xe đâm theo hướng hầm Kim Liên rồi ra Xã Đàn, quả thực trong đầu em lúc này đang rối tinh hết lên. Muốn yêu EN, thì em sẽ giải quyết tất cả, em phải cứng rắn và mạnh mẽ lên, biết là có sóng gió nhưng em biết, ngay từ lúc quen EN là em biết sẽ có sóng gió. Em sẽ giải quyết những chuyện của hiện tại này rồi sẽ tới cái quá khứ rắc rối kia. Khi đối mặt với cảm xúc của một người, cái quá khứ làm họ đau là cái khiến chúng ta sợ nhất. EN đã dám mở lòng yêu em, thì em sẽ không nhút nhát tới cái mức bỏ cuộc đâu, là một thằng đàn ông thì phải biết chấp nhận chứ không được buông xuôi. Đang trong cơn rối bù lên của suy nghĩ, thì thứ duy nhất em định hình được lúc này là một xe thúc mạnh vào đít xe em, không kịp ngoái lại nhìn, theo đà em buông xe rồi ngã xuống bên vệ đường, tay ôm đầu, cái xe đằng sau cũng đã ngã và chủ nhân cái xe đạp điện đó (vâng, đó là xe đạp điện) là một con nhỏ hình như cũng là sinh viên như em. Chưa bao giờ em cảm thấy cáu bẳn và điên l*иg lộn lên như bây giờ:

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Yêu Người Cùng Tên !
Quay lại truyện Gặp gái trên xe khách..
BÌNH LUẬN