Tay già quay lại nhìn rồi hất hàm về phía tay Bình. Lão này ít nói vãi ra, như kiểu hắn giao tiếp chỉ bằng tay và chân, có khi bằng "...". Thằng bạn em lặng lẽ ra sau xe tay Bình ngồi và tay Bình chỉ em lên xe, lúc này em chả biết làm gì hơn, chả nhẽ chạy quay lại bến xe rồi trốn, thôi, đến nước này thì càng không thể chạy, em từ từ leo lên ghế sau của xe, có điều khiến em thấy nhẹ nhàng hơn là ngồi cùng EN và chỉ có điều là thằng MIB ngồi giữa. Tay già phất tay cho lái xe đi rồi hắn vặn nhẹ cái volume để giai điệu "Diễm Xưa" vang lên. Em quay qua nhìn EN thì bắt gặp cái ánh mắt của thằng MIB nên vội vàng quay lại nhìn về phía bên kia. EN vẫn vậy, mới 2 ngày không gặp mà tưởng như 2 năm, em ấy quay qua nhìn cửa sổ. Em nhìn EN một hồi rồi cũng quay ra nhìn về phía cửa sổ bên mình. Tâm trạng em lại rối bời, lại lo lắng, nhưng trong đầu không thể nghĩ ra điều gì, chỉ xuôi theo số phận, cầu cho em đừng chết.
Xe đi qua cầu và nhanh dần tiến về phía con đường đằng trước, theo em nhớ cứ đâm dọc đường này sẽ xuống Đồ Sơn, nhưng lúc này chả còn tâm trạng cho những điều đó. Trời tối om, đèn đường lại không có, bố tiên sư, ra ngoại thành rồi. Rồi cái xe đỗ lại trước một căn nhà đồ sộ, thiết kế theo phong cách cũ, cổng là mái cong như chùa, trước cửa là hai chiếc đèn l*иg sang rực. Cánh cổng mở, xe đánh vào, em vừa mở cửa ra thì thấy tay Bình và thằng bạn em cũng vừa tới, nó nhảy xuống xe rồi chạy nhanh tới chỗ em.
"Cứ bình tĩnh nhé, chỗ này gần nhà tao, có gì tao báo ông già 1 tiếng là xong."
Thằng bạn còn nói thêm, nãy tay Bình kể, hóa ra tay Bình này có liên hệ với tay già này, bố hắn là anh họ của tay già (họ gần vl), nhưng hắn chưa bao giờ gặp EN, vì trước hắn ở Thái Bình rồi bố hắn bị ung thư và mất. Bố mất, tay Bình ăn chơi rồi dính một vụ đâm chém với mấy tay ở HP và đi trại, bố EN xin giảm án cho đi 5 năm và hắn đi trại thì tay già đón mẹ hắn vào HP và ở cùng 1 người bà con. Ra trại rồi đi làm dân xã hội, đến nhà tay già này thì chưa bao giờ gặp được EN, do đó hắn không nhận ra. Và đến đây thì ai cũng biết, vâng, tay già là bố EN.
Tạm yên tâm rồi em và thằng bạn em đứng nhìn bố trí căn nhà. Căn nhà đẹp thật, khoảng sân không rộng nhưng cây cảnh và non bộ bố trí nhìn rất thoáng, Trước cửa là hai con sư tử đá nhỏ, cửa nhà là cửa kính rộng và nhìn rất dày, EN ngoắc tay cho em đi vào, tay Bình vỗ vai rồi em và thằng bạn em đi vào.
Trong nhà đồ đạc rất sang trọng và bố trí rất đẹp. Chiếc đồng hồ treo tường nhìn rất sang trọng mà không mất nét cổ điển, bộ salon màu sữa và phía bên trên là một bức tranh khổ lớn, có vẻ như là nhái hoặc là bức vẽ lại của bức "Bữa ăn tối cuối cùng." Bộ dàn loa rất ấn tượng, 2 loa cây, và loa thùng, bass bố trí đằng sau chiếc tivi 60 inch, 1 con sư tử bằng ngọc thạch đặt trên kệ.
Một người phụ nữ trung tuổi đi ra, đeo tạp dề và khuôn mặt rất dễ mến.
"Sao hôm nay nhà đông khách thế này? Ngồi xuống đi các cháu."
Thái độ niềm nở của người phụ nữa này làm em thấy thoải mái hơn, ngoái lại nhìn tay già, hắn ra hiệu cho thằng MIB đi về và quay lại nhìn cả đám chúng em.
"Tất cả ngồi lại, thằng kia đi theo tao." – Hắn chỉ thẳng mặt em.
Em giật mình ngoái lại nhìn EN cầu cứu nhưng EN không nhìn em mà lơ đãng nhìn giỏ hoa quả trên mặt bàn. Nhìn tay Bình thì tay Bình cũng cúi gằm mặt, chỉ có thằng bạn em hất hầm, dường như nhìn thấy sự lo sợ hiện lên mặt em, người phụ nữ trung tuổi đó khoát tay.
"Im nào, để ăn hoa quả xong đã."
"Tôi nói đi là đi." – Gã già vẫn gầm gừ.
"Còn tôi bảo ăn hoa quả đã." – Người phụ nữ đó gườm lại.
Tay già mặt nhăn lại rồi khoát tay.
"Ăn đi."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tớ quên rằng mình đã chia tay!