Tiếng gọi làm em giật mình nhìn ra cửa, EN đứng đó, vẫn là sự kiêu kỳ của một tiểu thư, nhưng trên khuôn mặt hiện rõ sự buồn tủi, đau khổ, chắc chỉ có những người đang yêu nhau mới nhận ra điều đó khi nhìn vào nhau, thật đấy các thím ạ. Trước thằng anh họ em kể vụ này nhưng em không tin. Nó kể là nó với con người yêu nó nhìn nhau có thể biết đang buồn hay đang vui dù môi vẫn cười hoặc mắt vẫn chảy nước. Nó bảo có lần nó đang buồn bị xịt mất 20 điểm lô, lòng buồn như chó cắn nhưng không dám thể hiện ra là đang buồn vì sợ bị ông bà bô biết lại cắt tiền tiêu nhưng gặp con người yêu, đang hớn hở thì nó hỏi "Anh có gì buồn hả?", thằng bé giật mình rồi cũng thú nhận, về hắn khoe với em là con này phải yêu nó nhiều lắm thì mới nhận ra được. 2 tuần sau nó phát hiện ra con này lăng nhăng với thằng khác, thằng anh của em tức khí chặn đánh, đánh đấm kiểu gì thằng kia bị rơi mất cái dây chuyền, con này xúi thằng kia kiện thằng anh của em tội cướp tài sản vì thằng anh của em cầm dao, đi cải tạo 3 năm. Đến giờ về ông vẫn xuýt xoa ngày xưa nó từng yêu tao nhiều lắm, đến mệt.
"Anh bị bố em dọa cho mất vía rồi à?" - EN lay người.
"À đâu, hơi băn khoăn một tí, hehe."
"Băn khoăn chuyện đi xem mặt của em à?" - EN nhíu mày nhìn em, trông yêu đáo để, EN đã thay cái váy và đang mặc bộ đồ ngủ màu hồng, nhìn mà chỉ muốn xịt máu hồng thôi các thím ạ.
"Ừm, hehe, thôi xuống đi."
"Nghĩ vớ vẩn." - Lại thò tay vào hông em véo một cú điếng người.
"..." - Em cũng chả dám kêu trong trường hợp này.
"Anh phải tin là em sẽ không bao giờ làm thế chứ, em yêu anh, nên sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra, em đợi được anh mà, hì." - Nói xong EN cúi đầu, khuôn mặt đỏ bừng lên.
Cái máu sĩ diện đàn ông trong em bốc lên ngùn ngụt.
"...." - Em lại chả biết nói gì vào trường hợp này.
"Lúc này, em cần sự tin tưởng nơi anh, em sẽ không biết dựa vào đâu nếu không có anh, D ạ." - Nói xong EN quay người định đi thẳng.
Như một phản xạ tự nhiên, em đưa tay ra níu lại bàn tay của người con gái mà em tin chắc là hết mực yêu em. EN ngạc nhiên nhìn em rồi lại cúi mặt xuống. Kéo EN vào lòng, em hôn lên tóc EN, một mùi hương nhẹ nhàng khiến người em như lâng lâng.
"Anh yêu em, hứa là đừng có giấu anh bất cứ điều gì, bất cứ thứ gì, bất cứ chuyện gì, bất cứ..."
"Rồi rồi, em biết rồi, lại bắt đầu sến sẩm, lan man rồi nói nhảm đấy, haha." - EN nhìn vào mặt đỏ bừng của em rồi cười phá lên.
Chả biết nói gì khác, em cười lại rồi kéo tay EN đi xuống dưới nhà. Đi được vài bước cầu thang, em vội buông tay EN ra, sợ bố EN nhìn thấy rút súng ra cho phát vào giữa đầu thì thôi. Như hiểu em đang nghĩ gì, EN kéo tay em lên rồi nắm lấy.
"Đồ chết nhát, hehe."
Cái máu sĩ diện lại nổi lên, em siết chặt tay EN rồi đường hoàng đi xuống. Hóa ra EN cũng run không kém gì em, cầm tay EN là biết, nhưng lúc này EN cần dựa vào em nên em quyết định phải mạnh mẽ, dù chuyện gì xảy ra. Bố EN khẽ nhíu mày, mẹ EN thoáng ngạc nhiên rồi lại cười xòa.
"Nhanh nhanh đi ăn hai cái đứa này."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Kể về những chuyện về sông nước không phải ai cũng biết