Logo
Trang chủ

Chương 96

Đọc to

Rồi hai đứa cứ ngồi đó, chẳng nhớ đã trôi qua bao lâu, chụp ảnh chán chê rồi lọc cái đẹp nhất cho EN chỉnh sửa và up lên Tumblr. Với lý do duy nhất là fb em và EN đều có phụ huynh nên không up được, haha.

Đến lúc đưa EN về. Câu chuyện cũng sẽ không có nhiều để kể nếu không phải lúc ngoặt vào chùa Láng em va phải con nhỏ Linh.

Nếu em không nhầm, đó là lần 2 EN gặp Linh, lần đầu tại bể bơi nếu bác nào nhớ.

"Thôi cháu ơi, cháu đi xe cho cẩn thận bác nhờ". Em nhìn nó.

Lúc đó em rẽ vào thì nó định đi ngược chiều qua cái quán trà gì đó gần đấy theo lời nó kể, nhưng nó không còi, khốn nạn thân em.

"A, chào Dương, Dương nhớ chị không?"

Bà chị ngồi sau nó cười tươi, may em vẫn chống chân được nên EN vẫn đang ngồi sau và ôm cứng lấy em.

"A, em nhớ, lâu không gặp, chị khỏe không ạ?"

"Gớm, xã giao, thôi té". Con bé Linh bĩu môi rồi hất hàm với bà chị nó.

Chắc các bác vẫn còn nhớ cái bà chị của cái Linh đã từng hẹn em ra nói chuyện.

"Mày, linh tinh. Cô bé này là ai thế Dương?"

"À..."

"Dạ chào chị, em là người yêu Dương ạ". EN cắt ngang lời làm em ngạc nhiên.

Bà chị thoáng nhìn EN lạ lẫm rồi cũng bình thường lại và chìa tay ra bắt.

"Chào em, chị là chị của cô bé này, là bạn Dương. Bây giờ mới gặp lần đầu, Dương cứ giấu chị thôi."

"Dạ, chắc anh Dương ngại, đàn ông con trai mà nhát lắm chị ạ, chị thông cảm".

"Có đi không?"

Con bé Linh quát lên khi thấy người lưu thông trên đường bắt đầu nói, cũng như mở đường cho em trong khoảnh khắc cứng họng này.

"Rất vui được gặp hai em ở đây, xin lỗi vì sự bất tiện này, chào hai em nha."

Em và EN cùng chào, cái Linh chỉ gật đầu rồi đi thẳng. Tự dưng cái lúc này làm hai đứa im lặng, khoảng im lặng đáng sợ.

"Dương cứ giấu người yêu này Dương". EN véo vào hông em một cái đau thấy mẹ.

"Bà này kinh gớm, đúng là đàn bà, anh chả khoe em với cả thế giới rồi".

"Không sao, anh cứ bình thường đi à, tối về mình nói chuyện, tối anh qua nhà em ăn cơm nha."

"Uh được rồi, anh đi đã."

Xách con xe của thằng T, em gọi báo nó mượn xe tới mai xong nó cũng đòi phi đến trường đưa giấy tờ xe nhưng em nói thôi.

Đang gà gật trong cái tiết "Đường lối CM" thì điện thoại báo, là của Linh.

"Tôi xin lỗi nha."

"Xin lỗi what?"

"Chuyện lúc nãy."

"Thôi dẹp đi."

Và không thấy nó rep lại, chắc cũng không còn gì để nói.

Xong hai tiết thì em cũng xách trym về, xách thêm một bộ quần áo rồi cũng tìm cách bảo chị và té qua nhà EN khẩn.

Chẳng hiểu sao đầu óc cứ nghĩ mông lung, có lẽ EN nói đúng, phải gặp cái Linh một lần.

Không biết EN có phải học không nên em cứ khẽ khàng, nhẹ nhàng như ăn trộm mà vào thôi.

Từ từ dắt cái xe và đóng cửa lại, trông mình cứ lúi húi như luồn cúi vậy.

Tiếng quát to trên nhà làm em chú ý bước lên, tiếng đổ vỡ, nghĩ tới cảnh EN đang ngồi với bố thằng H hay thằng H đang giở trò mèo làm em nóng hết cả gáy, chạy vội lên được một bậc thì tiếng EN gào lên làm em chùn lại:

"Bố không cần phải lo."

"Con biết, và bố đừng can thiệp nữa, con không xác định đây là một mối quan hệ nghiêm túc, bố có hiểu con không?"

Chân em tự dưng tê cứng, không thể bước tiếp, hay không dám bước tiếp để đối mặt sóng gió trước mắt...

Đề xuất Voz: Hành trình lấy vợ =)))
Quay lại truyện Gặp gái trên xe khách..
BÌNH LUẬN