EN nói vội rồi bước xuống dưới nhà. Ý gì nhỉ, EN trấn an tinh thần, hay là ý gì, điên đầu, mong không phải xã giao. Em vẫn rối bời, không biết phải làm gì, không biết sẽ nói gì.
“Đi thôi.” EN bước lên sau khi thay đồ, quần bò, sơ mi, sơ mi của bọn con gái cứ có mấy cái viền rối cả mắt, nhưng EN đẹp mà, nên mặc cái đéo gì cũng đẹp sất, ý kiến riêng của em.
“Hay em đi mua về ăn đi, anh ngại quá, khói bụi hỏng hết da.”
“Ăn gì?”
“Ba..”
“Ba cái đùi bò với hai vò rượu chứ giề, dậy ngayyyy.” EN ngắt lời em và hét lên như chưa hề có cuộc chia ly.
“Rồi rồi, lấy anh cái ví.”
“Làm gì? Em bao mà, dậy đê.”
“Cảm giác trai bao vãi cả cờ.”
“Tát cho giờ, bày đặt sĩ gái trả tiền, haha.”
“Đẹp trai thường thế, chả sao, ờ.”
Đi xuống dưới nhà dắt xe trong tâm trạng khá hơn, thời tiết vẫn đẹp vậy, trong lành, trời đẹp làm con người thấy đời đẹp, cảm xúc cũng cứ thế mà tốt hơn.
EN vẫn ôm lấy em đằng sau lưng, vẫn dịu dàng tựa đầu vào lưng, vậy cũng đủ cho những điều tốt đẹp và đen tối nảy sinh trong suy nghĩ. Chắc các bác không biết cảm giác… à mà thôi…
Tấp vào 1 quán bánh mỳ chảo bên đường, chưa bao giờ ăn món này, chả biết ngon không.
“Ơ, sao vào đây?” EN ngơ ngác kéo áo em.
“Anh chưa ăn món này bao giờ, vào thử xem có cưng không.”
“Ờ cũng được.”
Dắt tay EN vào dưới con mắt của bao kẻ ngước nhìn, đúng là giàu vì bạn, sang vì vợ, chả hiểu câu đó có ý nghĩa mẹ gì chăng nữa.
Gọi xong hai suất thì cũng đến giai đoạn ngồi đợi, lôi điện thoại ra ngắm.
“Ê, làm trò gì thế? Công nghệ xa cách chúng ta à?”
“À ờ, anh quên, hề hề.”
“Hề cái bề.”
Lại im lặng, rồi EN cũng mở lời trước khi đợi em nói:
“Này anh, chiều anh gặp Linh đi.”
“Sao gấp thế?”
“Có cả gấp?” EN lườm em.
“Ờ thì tại tự dưng em bảo, anh định mai mới hẹn nó.”
“Em không biết, luôn cơ.”
“Mai cũng được mà.”
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tọa Khán Tiên Khuynh