Logo
Trang chủ
Chương 21

Chương 21

Đọc to

Trong đầu vụt qua một ý nghĩ "thật may mắn khi quen được N"... Những Khoảng khắc này thật vô giá không biết khi nào có cơ hội được trải qua lần nữa, em và N đều cười những nụ cười hồn nhiên giống như là của những con tim mới biết yêu lần đầu, không toan tính, nụ cười của N làm em không sao quên được.

Tới nhà N, N nói:

N - Nhà em đây nè.

Em khẽ cười, gật đầu, nói:

Em - ừ Thôi em về ha.:sosad:

N - Dạ (cười).

N tới mở cổng rồi chạy ra vào nhà, đứng sau cánh cổng nói vọng ra với em.

N - Anh về ha.

Rồi vẩy vẩy tay. Em không nói khẽ mĩm cười, đề máy chạy về.

Trong không gian yên tĩnh, cái lạnh nhẹ, đoạn đường vắng dài thênh thang giống như cảm xúc trong lòng em nó thật vô tận.:pudency:

Đằng sau cánh cổng ấy nó giống dải phân cách 2 thế giới của chúng ta. "Anh ước gì anh có đủ điều kiện để tiến tới với em mà không có một lời điều tiếng gì. Anh ước gì em có thể ở mãi bên cạnh anh. Và anh ước gì anh không gặp được em.... Cảm xúc em tạo ra cho anh thật thiết tha, từ xưa anh đã ước có thể tìm lại cảm giác này nhưng với em thì cảm giác em dành cho anh, cảm giác này chỉ là nhất thời thôi thật là đáng ghét, tư nhiên anh sợ cảm giác này. Ghét cái cảm xúc được ở gần em... bởi vì nếu lỡ có một ngày khi đã quen với cảm xúc em tạo cho anh để rồi mình không đến được với nhau có phải tự anh làm đau anh không? Anh muốn tránh, né tất cả những cảm xúc em tạo ra cho anh để sau này anh có thể dễ dàng quên đi được em."

Đó có phải là cảm xúc của tình yêu mà em biết rằng mình "phải biết thân biết phận" mà dừng lại.:sosad:

Tự hứa với lòng là cắt N và T ra rồi nhưng càng chơi thì càng lún.. Thật khó dặn lòng mà cưỡng lại không gặp 2 đứa đó được.

Về đến nhà, leo lên giường trằn trọc mãi, đôi khi nhớ lại những lúc vui tự mỉm cười với mình hihi không biết có anh em nào giống em chưa nhớ.? :nosebleed:

Làm 1 lèo cho tới sáng không biết ngủ từ khi nào nữa, cầm điện thoại trong tay tự nhiên muốn nhắn tin cho N kinh khủng, giống như 2 đứa đang tìm hiểu nhau thì phải quan tâm nhau vậy. Nhưng thực tế thì chỉ là bạn bè, bạn bè thôi chả có gì đặc biệt để em phải nhắn tin. Làm thế nó nghĩ mình "thích" nó nữa thì mệt lắm, phải giấu cảm xúc của mình đi.:canny:

Ước gì ngay bây giờ N sẽ nhắn tin cho em hỏi đơn giản thôi, chẳng hạn: "Anh dậy chưa" thì hạnh phúc khôn cùng rồi. Và tất nhiên đó đều là tưởng tượng, chẳng có tin nhắn gì từ sáng cho tới tối.

Nhưng có 1 điều khá bất ngờ mà trong cuộc nói chuyện hôm qua em quên bén mất đó là sinh nhật con bé T.:shame:

Tối đó em nhận được cuộc gọi của 1 số lạ, khá đẹp. Nghi nghi là con bé T rồi, em liền: Alô.

T - (Cười) Anh Q hả?

Ôi giọng gì mà ngọt ngào quá chừng nha.:sexy:

Em hơi ngượng ngượng chút trả lời:

Em - Ừ Q đây.

T - Em T bạn của N nè.

Em - (Cười) vậy hả, gì vậy em.

Giả vờ thôi, em thừa biết nó rủ mình đi ăn sinh nhật mà.

T - ơ.. uhm.. ngày mai sinh nhật của em anh đi được không?

Em - (Cười), uhm, tổ chức ở đâu vậy em?

T - Dạ, ở nhà hàng Sê San X, lúc 5h ạ.

Em - ok, ngày mai nhất định anh đến (cười).:byebye:

T - (Cười) nhớ nha.

Em - (Cười) ok.

T - Vậy thôi ha.

Em - uh..:canny:

Tít tít.. chưa để em nói hết câu T nó đã cúp mất tiêu. Cuộc nói chuyện diễn ra chóng vánh thế thôi cơ mà câu chuyện nó bắt đầu từ đó đấy anh em ạ.:pudency:

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Lạn Kha Kỳ Duyên (Dịch)
BÌNH LUẬN