Logo
Trang chủ

Chương 127

Đọc to

(Đoạn này tôi dịch lại sang tiếng Việt hơi lủng củng, ai không hiểu thì cứ bình luận hỏi tôi nhé.)

Ba: Khoa, mày ra đây, tao nói chuyện cái.
Tôi: Dạ ba, có gì không ạ?
Ba: Sao con cứ gặp chuyện gì khó khăn là con tránh né vậy?
Tôi: Con không hiểu ý ba.
Ba: Sao con cứ tránh né hoài vậy? Sao không lần nào con chịu đối mặt với thử thách hết?
Tôi: Chuyện gì mới được ạ?
Ba: Lần trước, con bị cái giấy tờ, mọi người trong nhà lo lắm biết không?
Tôi: Cái đó là con tự giải quyết, ba à. Con bị cái vấn đề về cư trú. Quy định của nhà trường là bắt buộc học sinh không tốt nghiệp trung học phổ thông ở Clark County phải ở ký túc xá 1 năm. Vụ đó con cũng đau đầu lắm.
Ba xen ngang: Mày biết tao lo cho mày lắm không?
Tôi: Ba để con nói hết. Lúc đó, con đã làm đủ mọi cách, nhờ bà Hương (luật sư bảo lãnh của con) làm giấy bảo hộ hợp pháp cho con là dì Hai, nhưng không làm được. Rồi, hết cách, con buộc phải chuyển sang học CSN (cao đẳng) 1 mùa. Đợi mẹ qua đây, con chuyển lại địa chỉ trên bằng lái xe của mẹ sang nhà này, rồi lên trường làm lại cái giấy miễn trừ (exemption form). Con ở chung với bố mẹ, lẽ nào trường không hiểu.

 

Đề xuất Voz: Thực Tập Sam Sung
Quay lại truyện Gấu hơn mình 6 tuổi
BÌNH LUẬN