Nói chuyện xong, tôi mới chợt nhận ra mình đang làm cái quái gì vậy? Tự nhiên chạy xuống California để làm gì? Tôi cũng bớt lo lắng vì biết chị ngủ quên chứ không phải có chuyện gì. Nhưng lỡ rồi, tạo bất ngờ cho chị luôn. Chị gọi.
Chị: Anh!! Chỗ chụp X-quang còn mở cửa.
Tôi: Ừ. Vậy em đi đi.
Chị: Nhưng không biết chỗ bác sĩ có còn lịch hẹn không?
Tôi: Vậy em hẹn bữa khác được không?
Chị: Thôi, nếu vậy là em phải hẹn lại thứ Hai hoặc thứ Năm tuần sau mới được đó.
Tôi: Em không đi không được à?
Chị: Ừ. Có gì không anh?
Tôi: Anh có bất ngờ này cho em. Mà em cứ đi đi. Lát em về nhà cũng được. Có gì anh đợi.
Chị: Gì vậy anh? Em tò mò quá.
Tôi: Ừ, lát nữa là biết rồi.
Đề xuất Tiên Hiệp: Đồ Đệ Của Ta Đều Là Đại Phản Phái