Logo
Trang chủ

Chương 137

Đọc to

Tôi và chị nói chuyện một hồi, chị bảo là đến chỗ chụp X-quang rồi cúp máy. Tôi thì lại ra nhầm đường nữa, không xuống chỗ Garden Grove mà đi tuốt qua Rowland Heights mới kinh chứ. Rồi vòng lại lên I-15 lại, đi xuống 60 rồi vào 57. Đi nửa tiếng mới thấy 22, có cái Honda World bên phải, mới biết là đi đúng đường. Lúc đó tôi tắt GPS luôn. Tôi đến Garden Grove tìm nhà chị, cũng đi nhầm mấy căn. Rồi đi vòng vòng kiếm chỗ đổ xăng. Tôi tính kiếm chỗ nào ngồi để nghỉ ngơi rồi vệ sinh. Tôi chạy dọc trên đường Garden Grove, thấy cái Costco (dạng như Metro của Việt Nam), rẽ vào tính mượn nhà vệ sinh mà phải có thẻ thành viên mới được. Tôi quên vụ này, quê chết luôn. Lủi ra xe ngồi suy nghĩ nên đi đâu thì chợt nhớ chưa báo mẹ tôi biết mình không có ở nhà để khỏi đợi Skype nữa. Chết tiệt, họ mà biết mình đang ở California thì bắn bỏ quá. Tôi đi ngược lại Garden Grove thì thấy quán Starbucks, tôi chui vào mượn nhà vệ sinh rồi mua một ly trà nóng (tôi không biết uống cà phê) sẵn tiện mượn Wi-Fi. Tôi lên Skype gọi cho ba.

Tôi: Ba ơi, Wi-Fi nhà bị hư, con không lên Skype được.
Ba: Con gọi sửa chưa?
Tôi: Con gọi rồi báo là mai qua sửa. Con đang ở Best Buy mượn Wi-Fi.
Ba: Vậy thôi, con về nhà đi. Mai nói chuyện.

Xong xuôi, tôi ngồi ghế ngoài trời, không ngờ buổi chiều California lạnh vậy. Tôi chỉ mang theo cái áo khoác mỏng. Bên trong thì đông nghẹt không có chỗ đứng luôn. Thôi, đành ngồi chịu lạnh một chút còn hơn là đi vòng vòng nữa. Chợt nhớ trong cặp luôn thủ sẵn bịch pop tart để chữa đói. Tôi lấy ra gặm luôn. Mà lạnh quá, ăn được chút xíu rồi bỏ luôn. Ngồi nhìn đường một hồi, điện thoại rung. Chị đang gọi.

Chị: Anh, em xong rồi nè.

Đề xuất Voz: Ma xô xe trên đèo Hải Vân
Quay lại truyện Gấu hơn mình 6 tuổi
BÌNH LUẬN