Tôi: Ừ, nhanh vậy. (Thật ra lâu chết luôn, đợi từ 4 giờ đến 5 giờ 45 phút).
Chị: Giờ em không biết đi về bằng đường nào nè. Freeway thì sợ kẹt xe, local thì lâu.
Tôi: Em cứ chạy local đi.
Chị: Mà lâu lắm.
Tôi: Em kẹt trên freeway còn lâu hơn nữa.
Chị: GPS kêu chạy đường Beach xuống.
Tôi: Ừ, cứ chạy đi rồi gặp Garden Grove thôi.
Chị: Em chạy local vậy. Xe em hết xăng rồi, đi đổ cái.
Tôi: Ừ, đổ đi, mắc công hết xăng giữa đường.
Chị: Anh về nhà rồi à?
Tôi: Ừ, về nãy giờ rồi.
Chị: Ăn gì chưa?
Tôi: Không biết ăn gì luôn nữa. Lát anh đi kiếm.
Chị: Ừ, phải ăn đó. Mà nãy anh nói bất ngờ đó là gì vậy.
Tôi: Món quà anh muốn tặng em 8/3.
Chị: Sao anh tặng được? Anh đang ở Vegas mà.
Tôi: Anh nhờ bạn anh đưa em.
Chị: Sao không gửi qua nhà em cho tiện. Mắc công phiền bạn anh.
Tôi: Có gì đâu, anh em với nhau nên nhờ nhau mà.