Logo
Trang chủ
Chương 142

Chương 142

Đọc to

Chị: Nghe đã quá.
Tôi: Trời ơi, điếc tai anh sao?
Chị: Hehe, kệ anh.
Tôi: Giờ đi đâu nè?
Chị: Anh chạy ra Garden Grove rồi quẹo trái đi.
Tôi: Ừ, em biết chạy manual shift không?
Chị: Chưa bao giờ.
Tôi: Em đặt tay lên cái cần số đi. (Tôi nắm tay chị đặt lên)
Chị: Chi vậy anh?
Tôi: Em cứ để đó đi, anh chỉ em. (Tôi đặt tay mình lên tay chị)
Chị: Ừ anh.
Tôi: Giờ chạy nha. Em thấy xe đang có trớn, thì mình gạt số lên (tôi cầm tay chị gạt lên). Giờ đèn đỏ thì mình cứ để yên, nó sẽ tự về số 1. (Xe tôi là semi-auto, vừa tự động vừa gạt số được nhưng không có đạp ambay). Rồi đèn xanh thì mình cứ chạy, có trớn thì cứ lên số vậy thôi. Dễ lắm.
Chị: Ừ, cũng được. Anh chạy từ Vegas đến đây bằng cách này à?
Tôi: Ừ, anh chạy vậy cho đỡ tốn xăng.
Chị: Anh khùng quá, mốt đừng có vậy nghe chưa?
Tôi: Tại anh lo cho em, gọi em mấy lần không bắt máy, anh tưởng em có chuyện gì. Anh vừa quiz xong là gọi em, em không bắt. Anh chạy lên UNLV hỏi lớp xong, em cũng không bắt. Anh càng lo hơn. Về đến nhà dọn dẹp xong, anh cũng không biết anh làm gì nữa, tự nhiên xách xe chạy luôn. Còn một đống quần áo trong máy sấy không biết có khô không nè.
Chị: Ừ, em xin lỗi em biết rồi. Sắp đến rồi đó anh, cái quán màu cam bên phải đó.
Tôi: Anh thấy rồi. (Tôi quẹo vào)

 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Em đã là thiên thần
Quay lại truyện Gấu hơn mình 6 tuổi
BÌNH LUẬN