Tôi: Chưa, còn em?
Chị: Em suýt bị hai lần. Một lần không phải lỗi của em. Một lần em năn nỉ nên được tha.
Tôi: Hên quá hen.
Chị: Vợ anh mà. Hihi. Hôm nay anh làm bài tập về nhà xong chưa?
Tôi: Xong từ chiều rồi, ngồi đợi em đi làm về thôi à.
Chị: Anh ngoan quá, hun. Thưởng cho nè. Em đến nhà rồi. Anh đợi em chút. Em xách đồ vào cái. Em đi tắm luôn. Có gì anh mở Skype sẵn đi để em gọi.
Tôi: Ừm, anh đợi em.
Đúng là con gái có khác, tắm cũng hơn 20 phút. Thấy chị gọi trên Skype.
Chị: Anh đang làm gì đó?
Tôi: Đang đợi em.
Chị: À, hình như anh thích ăn đồ chua đúng không?
Tôi: Sao em biết?
Chị: Em cũng không biết nữa, em đoán vậy thôi. Mà có đúng không?
Tôi: Ừm, anh ăn chua ghê lắm.
Chị: Em thì không ăn chua được, bị sót bao tử.
Tôi: Vậy em cũng bớt ăn cay lại đi.