Chị: Không được đâu, không cay là em không ăn ngon miệng đâu.
Tôi: Giờ có nghe lời không?
Chị: Ừm, em nghe.
Tôi: Vậy có tốt hơn không? Anh không muốn em bị gì đâu, em có biết không?
Chị: Em sẽ bớt ăn cay lại.
Tôi: Ừm, ráng bớt lại đi. Không tốt cho bao tử em. Lỡ em có chuyện gì anh cũng không biết phải làm gì nữa. Chắc anh chạy xuống California để bên cạnh em quá.
Chị: À, được đó, vậy để lát em ăn cay cho đau bao tử để mai anh xuống, như vậy được gặp anh. Hehe.
Tôi: Em hay quá ha, đánh em bao giờ?
Chị: Thách anh đó. Dám không? (Chị đưa cái mặt trên màn hình thách tôi đánh)
Tôi: Đánh yêu nè, hun.
Chị: Thấy ghét, em dám chắc là nhiều cô gái chết dưới tay anh rồi đó.
Tôi: Có em đó. Em đừng có nghĩ lung tung.
Chị: À, em hỏi anh cái này?
Tôi: Ừm, em hỏi đi.