Tôi vừa ăn vừa kể chuyện gia đình mình cho chị nghe. Đến ba giờ chiều, tôi xuống dưới nhà đợi sẵn, tôi ở căn hộ. Khách muốn vào phải gọi người thân ra đón, hoặc bấm mật khẩu. Thật tình mà nói, tôi ở căn hộ này hơn một năm rồi mà còn chưa biết mật khẩu là gì nữa. Tôi toàn dùng remote trên xe hoặc cầm remote theo. Lúc này trời khá lạnh, khoảng 8-12 độ C, ngồi đợi mà muốn đông cứng lại. Vừa đợi vừa nói chuyện với chị. Rồi chú D đến trước cổng, tôi bấm remote mở cổng, rồi chạy ra để chú D không phải chạy vào rồi quay đầu xe. Tôi đến sân bay đón ba mẹ mình, đợi khoảng 15 phút thì thấy ba mẹ mình ra.
Tôi: Chào ba mẹ.
Ba mẹ: Hi con.
Ba: Chào D, mười năm chưa gặp rồi.
Chú D: A Q, lâu rồi không gặp, tối nay là phải nhậu nhé.
Mẹ: Trời, D. Chưa gì đã rủ nhậu rồi.
Chú D: Anh em lâu không gặp là phải nhậu chứ, có gì tối em chở anh Q về.
Ba: Ok, để lát anh kêu thằng K chở anh qua nhà em.
Mẹ: Chị có mua mồi cho em với Tr, có gì lát về, em đợi chị lấy cho em.
Chú D: Có gì đâu chị, một năm chị qua mấy lần cần gì phải khách sáo như vậy.
Đề xuất Voz: [Kể chuyện] Những chuyện éo le thực tế