Sau đó, mình ăn nhanh cho xong, rồi rửa chén để ba mẹ chuẩn bị quà và lì xì. Đến 10 giờ, mình chở ba mẹ qua nhà Wendy chúc Tết. Ba mẹ Wendy mời lại ăn cơm trưa. Do dì Hai 12 giờ trưa mới đi làm về nên mình ở lại ăn luôn. Xong bữa cơm, mình chào gia đình Wendy rồi chở ba mẹ chạy qua nhà dì Hai chúc Tết. Dì Hai rủ đi chùa ở Jones giao với Flamingo. Ngôi chùa bên Vegas khá lạ, cửa làm bằng kính. Nhìn từ bên ngoài cứ ngỡ như một nhà hàng bán đồ chay. Chỉ khi bước vào bên trong mới biết đó là chùa. Mình đã đi một vài chùa ở Vegas rồi, chùa nào cũng giống nhau. Vào chùa, mình cầu cho gia đình luôn được yên vui, hạnh phúc, sau đó là cầu cho tình cảm của mình với chị, mong được bền vững, vượt qua thử thách của tuổi tác và nhận được sự chấp nhận của gia đình. Xong xuôi, mình hỏi ba mẹ.
Mình: "Ba mẹ muốn đi đâu nữa không ạ?"
Mẹ: "Đi Korean market đi."
Mình: "Ừ, mình làm món sashimi ăn nha." (Gia đình mình rất thích cá sống, gần như cứ một tuần rưỡi là đi ăn một lần. Từ ba mẹ, anh hai, chị dâu, đến mình đều rất thích. Không biết sau này thằng Xá Xíu có thích không nữa.)
Ba: "Ừ, cũng được. Mua tuna với salmon đi. À, hay mua thêm lobster đi."
Mình: "Lobster phải qua 168 mua lận. Cũng gần đây, có gì mình mua cá xong rồi chạy vào 168 lấy một con lobster rồi về."
Mẹ: "Ok, quyết định vậy đi."
Rồi mình chở ba mẹ đi Korean Market. Ôi thôi rồi, mẹ mình mà đi Korean Market thì ít nhất một tiếng mới bước ra. Mua hai miếng cá xong rồi đợi mẹ tìm đồ trang trí nhà. Tính tiền xong, mình chạy qua 168 mua con lobster cho lẹ vì sợ hai miếng cá bị tanh. Về nhà, mình cắt cá, ba rửa con lobster, mẹ chuẩn bị nồi hấp con lobster. Đúng là có gia đình bên cạnh, không khí khác hẳn. Hồi trước ở một mình, tự mình nấu, tự mình ăn. Nhất là khi đến mùa lạnh, cảm giác ăn một mình rất buồn. Chưa đầy 40 phút là có con lobster hấp bia, hai đĩa sashimi.
Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Con Gián Bắt Đầu Tu Tiên, Ta Trở Thành Trùng Tổ