Logo
Trang chủ

Chương 14

Đọc to

- Dậy, dậy mày thằng khỉ gió. :hell_boy:

- Huơ... Mày làm gì gọi tao lúc gà chưa kịp gáy thế này hả? – Tôi vươn vai ngáp dài hỏi nó.

- Ờm, gà chưa kịp gáy hay lương chưa kịp lấy hả?

- Lương gì mày?

- Giở xem lịch đi.

Dụi mắt ngồi dậy kiếm chiếc điện thoại, mở lên xem thì ôi thôi, hôm nay là ngày 31, bảo sao thằng Hoàng chẳng vội. Lúng búng đứng dậy chuẩn bị đi làm, vội đến mức quên cả ví ở nhà, tôi chỉ biết điều này khi đến trước hàng xôi. Bước đi tiếp trong tâm trạng đau đớn tột độ, thi thoảng mắt lại ngoảnh về phía những bọc xôi vò thơm nức mũi, hay nhìn ngang liếc dọc những bát phở đặt ở xa xa. Mùi phở có một sức quyến rũ kỳ lạ đối với tôi, như một vị khách hành hương được nhìn thấy Phật. Nhưng cũng đành vì đi, tiền đâu ăn. :dribble:

Thấy tôi bước vào, anh Khoa hăm hở tiến lại vỗ vai rồi bảo:

- Duy, vào đây anh bảo.

- Dạ.

Đề xuất Tiên Hiệp: Phổ La Chi Chủ [Dịch]
BÌNH LUẬN