Logo
Trang chủ

Chương 15

Đọc to

Đi theo lão vào phòng làm việc riêng, tôi đứng đấy đợi. Lát sau anh Khoa bước ra, trên tay là một chiếc phong bì. Lão dúi vào tay tôi rồi nói:

- Cho anh gửi tiền lương tháng này, lì xì thêm chú 5 lít đấy. :ooh:

- Ơ sao nhiều vậy ạ, em có làm gì đâu?

- Có phải tiền anh đâu, Di nhờ anh đưa giúp cho chú đấy.
:waaaht:
- Sao lại đưa em?

- Tối hôm trước nó có gọi sang hỏi anh về gia cảnh của chú, rồi nói anh đưa giúp chú 500k và cho nó xin lỗi chú. Nó tìm chú thật à, có làm gì không?

- Dạ không có gì đâu, nói với nhỏ, xin lỗi thì em nhận chứ tiền không lấy đâu, anh đưa lại cho nhỏ giúp em. :tire:

Tôi lấy trong phong bì ra một tờ 500k mới cứng đưa cho anh Khoa rồi vội vã ra ngoài đề phòng lão không chịu nhận. Tôi cũng chả tiếc nuối gì, 500k lớn thật đấy nhưng lòng tự trọng còn lớn hơn, tôi nhận lời xin lỗi của nhỏ vì nhỏ đã biết lỗi, chứ tôi nhận tiền của nhỏ thì hoá ra tôi làm trò hề để được nhỏ trả tiền.

Lão Khoa đi ra khỏi phòng ngay sau đó, vỗ tay nói lớn với mọi người:

- Hôm nay nghỉ. Trưa đi liên hoan cuối tháng nha mọi người, không ai được vắng đó.

- Ok anh, mà sao lại đi buổi trưa?

- Anh sợ thằng Duy tối đi làm nên chuyển sang buổi trưa.

- Em xin nghỉ một hôm cũng được mà, như mọi khi.

- Thế giờ làm gì, đi ăn hay tự xử?

- Tự xử cho nó vui.

- Ok, thế giờ em đi chợ, nhưng nấu ở đâu bây giờ?

- Đến nhà em đi, ra vườn ăn. – Thằng Khánh hồ hởi đề nghị.

- Quyết định xong nhá, trưa tập trung nhà thằng Khánh nha.

Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Thần Ấn Vương Toạ
BÌNH LUẬN