Logo
Trang chủ

Chương 27

Đọc to

- Mai sinh nhật bố em rồi, em đi về quê. Anh cũng biết mà, hơn năm rồi em chưa về. :ops:

- Thế chú cứ thoải mái đi, để đấy anh lo, khỏi bận tâm.

- Dạ vâng, em cảm ơn anh nhiều.

- Ơn nghĩa gì anh em mình.

Vậy là xong phần ở bar, giờ chỉ còn lão Khoa thôi. Khi tôi đang ngồi gửi gió cho mây ngàn bay thì Anh Khoa hớt ha hớt hải lao ra ngoài, tôi nói vọng theo:

- Anh đi đâu đấy, tới tháng à?

- Vợ anh có mang rồi, ha ha. – Lão cười lớn rồi phóng đi. :dribble:

Cả bọn ngồi cười vì vui cho lão, ai cũng hiểu cảm giác của anh Khoa khi làm hùng hục gần một năm nay rồi, cuối cùng công sức cũng được đền đáp, tình yêu đã đơm hoa. Nhưng sợ lão làm quá cháu tôi có quả đầu trái tim thì khổ. Chúng tôi đang cười nói với nhau thì có người mở cửa bước vào. Lão Giang lớn giọng:

- Ủa, Di tới đây làm gì em, anh nhớ hôm nay không làm mà? :hell_boy:

- Dạ không, em tìm Duy có việc.

- Có việc gì à? – Tôi hỏi trong sự ngỡ ngàng, chẳng lẽ người lão Khoa gọi đến là nhỏ?

- Vào trong đi.

Đề xuất Tiên Hiệp: Yêu Long Cổ Đế (Dịch)
BÌNH LUẬN