Logo
Trang chủ

Chương 28

Đọc to

Di mỉm cười, lý trí tôi như trôi đi theo nụ cười của nhỏ. Vì làm ở bar, tôi đã gặp nhiều người con gái, xinh có và lascote cũng có nên sức đề kháng với gái xinh của tôi khá cao. Vậy mà, tôi hầu như không có chút tự chủ nào khi đứng trước Di, mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười hay cử chỉ nhỏ của Di đều có thể làm tôi đánh mất bản thân mình, em là khắc tinh của tôi chăng? Chợt lão Khoa lù lù xuất hiện ngoài cửa:

- Em tưởng anh về với vợ? – Tôi tò mò hỏi. :ooh:

- Có mẹ anh chăm rồi, giữa đường mới nhớ vợ anh đang ở nhà mẹ, anh về xem bọn mày thôi. – Tôi cũng mặc kệ lão, quay sang Di hỏi:

- Rồi đó, có chuyện gì hả?

- Ơ, mình hỏi Duy mới đúng chứ, anh Khoa gọi mình sang đây nói Duy có việc mà. – Tôi đưa mắt sang phía lão mới phát hiện anh Khoa đang gởi gió cho mây ngàn bay, bỏ mặc thế sự.

- Anh Khoa về nhà rồi, mình có biết gì đâu.

Tôi không nghĩ sẽ nói Di, thế ngại lắm, đã vậy lại là người tôi thích mà lại phải mượn tiền thì….. Di nheo mắt nhìn tôi, sự ngờ vực thoáng qua đôi mắt màu hổ phách của nhỏ làm tôi bối rối.

- Duy thật là, mình chịu rồi. Anh Khoa gọi mình nói hết lúc nãy rồi, khỏi giả vờ.

- Nói gì cơ? – Nhật quyết không nhận, có chết cũng không được nhận mới là vương đạo.

- Mình giúp Duy tạm nhé, coi như mình biếu hai bác đi. – Di lấy tờ 500k ra từ trong túi xách rồi đưa cho tôi.

Đề xuất Tiên Hiệp: Trục Đạo Trường Thanh
BÌNH LUẬN