Logo
Trang chủ

Chương 66

Đọc to

Thế nhưng, khúc hát nào rồi cũng phải im lặng, tuổi hồng nào rồi cũng phải qua đi, chỉ có những kỷ niệm sẽ theo ta đến cuối chặng đường đời. Để rồi đến cuối đoạn đường, ta còn có thể mỉm cười, ngồi sấp lại tập thư cũ đã vàng úa màu thời gian, còn có thể ngân nga bài hát cũ, bắng giọng hát của một thuở học trò đã qua:

“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng,
Em chở mùa hè của tôi đi đâu,
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18,
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.

Mối tình đầu của tôi
Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp,
Là áo ai bay trắng cả giấc mơ
Là bài thơ còn hoài trong vở,
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về.”

- Rồi, xem gì đây, đừng làm phiền người ốm nha. – Tôi ngần ngại mở lời, ngồi với nhau mà lại thất thần lâu như thế thì thật chẳng lịch sự chút nào.

- Nè, Duy thích không?

Đề xuất Voz: Vẫn Là Thằng Lặng Lẽ Đi Sau Em Và Nó
BÌNH LUẬN