Logo
Trang chủ

Chương 11

Đọc to

Sau lần đi cà phê với người kia về, cuộc sống của cô gái quay trở lại với guồng quay quen thuộc: đi học, đi chơi, làm mẫu ảnh và làm PG cho các sự kiện để tự lập, dù gia đình cô cũng có điều kiện khá giả.

Cô gái thỉnh thoảng nhắn tin rủ người kia đi ăn, đi chơi cùng đám bạn của cô. Có lúc anh đi một mình, có lúc lại dẫn theo bạn bè của mình. Bạn bè của anh tính tình khá tốt, nhưng không biết do họ hợp nhau hay sao mà ai cũng nhây, cũng bựa y chang anh. Về sau, bốn người bạn mà anh gọi là "bốn thằng khùng bất tử" đều có vợ là mấy người bạn của cô. Tính ra, cô và anh cũng làm mai mát tay ra phết đấy chứ!

Trở lại thời điểm đó, cô có một show triển lãm về các mặt hàng điện tử tại trung tâm triển lãm Tân Bình, làm cho gian hàng của Sony. Vào ngày triển lãm thứ hai trong chuỗi ba ngày, cô thấy anh lững thững với chiếc máy ảnh DSLR Nikon đi soi khắp các gian hàng. Cô đã thấy anh từ lúc anh vừa vào khu triển lãm, vì gian hàng của cô nhìn thẳng ra cổng vào.

Anh đi cùng với bốn "thằng giặc" kia. Họ nhìn thấy cô nhưng cô ra hiệu cho họ im lặng rồi lặng lẽ đeo một chiếc mặt nạ che nửa mặt, giống loại mặt nạ vũ công. Thực ra chiếc mặt nạ đó là của các bạn PG cho sản phẩm mới của Sony, nhưng cô mượn rồi đổi chỗ, sau đó gọi đám "quỷ" kia đến chỗ mình. Họ cũng nhanh trí hiểu ý và lôi kéo anh chàng kia lại ngay. Sau này cô mới biết, năm người đi nhưng hết bốn người là "vô cốt" để ngắm gái, nên vừa vào đã bật chế độ "soi mói", vì vậy mới thấy cô trước anh. Khi anh đang cầm mấy chiếc laptop Vaio, cô đi lại chỗ đặt sản phẩm, đứng sau bàn trưng bày và đối diện với người xem hàng (đây là quy định của PG sản phẩm mới để trả lời câu hỏi của khách). Rồi cô canh anh không để ý, đá mũi giày cao gót vào ống quần anh. Lúc đó nhìn bộ mặt ngơ ngác của anh y như một đứa trẻ bị mất kẹo, cô suýt không nhịn được cười, còn bốn "thằng giặc" kia thì cái mồm đã há hốc từ đời nào.

Anh vẫn ngơ ngác hỏi lại: "Ủa, sao chị đá chân em hoài vậy? Em đâu có làm gì sản phẩm đâu mà nhắc em." Đến đây, cô không nhịn cười nổi nữa, bật cười và tháo chiếc mặt nạ ra. Lúc này, mặt anh trông y như mấy đứa trốn đi net bị bố mẹ bắt quả tang rồi lôi đầu về hỏi tội. Cô hẹn anh hai tiếng nữa đi ăn lẩu rồi hô hào bốn "thằng giặc" kia đi luôn.

Hết giờ làm, cô huy động đám bạn "giặc" của mình gấp rút. Lúc này cũng đã 7 giờ tối rồi. Giờ hoạt động ăn chơi của họ thường là tầm này, khi đường phố Sài Gòn đã lên đèn rực rỡ, với không khí nhộn nhịp đặc trưng, không vội vã. Một Sài Gòn rất riêng đối với cô và mấy "con dòi" kia.

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Thôn Thiên Ký
Quay lại truyện Hai chữ: bạn thân
BÌNH LUẬN