Logo
Trang chủ

Chương 12

Đọc to

Khi làm việc, họ rất nghiêm túc, nhưng một khi hết giờ làm thì cứ như lột xác hoàn toàn, từ sâu hóa thành nhộng. Lũ này mà hóa bướm thì còn có gì để nói, nhộng là hên lắm rồi.

Vẫn là một đám ồn ào khi đến quán, các loa phát thanh hoạt động hết công suất để cạnh tranh, cứ như thể chậm một nhịp là ông bà hàng xóm của họ xa nhau. Cái chất riêng này vẫn còn giữ cho đến bây giờ, dù đứa nào cũng làm cha làm mẹ hết rồi, chỉ còn cô và anh kia là những "ế nhân" cuối cùng còn sót lại. Thỉnh thoảng, họ vẫn tụ tập lại ăn chơi. Nói thỉnh thoảng vậy thôi chứ thực chất là Chủ Nhật nào cũng làm hết, "lòe thiên hạ" chữ "thỉnh thoảng" cho sang chảnh là chính.

Mặc định khi đi những cuộc hội ngộ kiểu này là vào cuộc, mỗi người một ly bia và tối đa là năm chai bia, không hơn. Ai vượt mốc thì trả tiền bia cho cả đám. Vì luật này mà cuộc vui nào cũng không có cảnh ham vui uống cố rồi một hồi "cho chó ăn chè". Nhưng đi nhậu thì khác à, vì nhậu là mặc định sẽ chọn nhà một đứa rồi bàn nhau mua mồi và bia ở khu vực đã định, sau đó "khô máu chết bỏ" cũng được.

Cái ý tưởng ăn chơi nhậu nhẹt này là do anh đề xuất ra từ khi bắt đầu chơi với cô, và đến nay đã là năm năm. Vậy mà mọi chuyện vẫn cứ như ngày hôm qua, "anh" nhỉ!

Trở lại lúc đó, sau khi ăn uống no say thì tan hàng. Lúc lên thì cô đi với Huyền, nhưng Huyền đã về trước nửa tiếng để đón đứa em họ đi học thêm giúp bà dì của cô. Nên Huyền "bán" cô lại cho thằng "khùng" kia chở về. Do anh chàng kia đã ngà ngà say nên phởn đời, chưa chịu về mà đòi ra Bạch Đằng hóng gió xong mới chịu về. Thế là chín giờ đêm đó, có hai đứa "khùng" ra sông Sài Gòn ngắm mấy nhà hàng nổi.

Đề xuất Tiên Hiệp: Linh Kiếm Tôn
Quay lại truyện Hai chữ: bạn thân
BÌNH LUẬN