T: Tao chơi từ hồi lớp 7. Trong xóm tao có ông kia xưa là bộ đội. Rồi đêm đêm ổng hay ôm đàn ra sân nhà đàn hát. Cái tao thấy thích rồi xin ông dạy cho tao.
t: Mày đệm guitar cho Linh bài gì thế?
T: Lúc đó là Ngày Nhà giáo nên chỉ mấy bài cơ bản như "Bụi phấn", "Mong ước kỷ niệm xưa", "Thầy cô cho em mùa xuân" thôi. Tụi tao thống nhất với nhau chọn bài "Mong ước kỷ niệm xưa". Thế là cứ chiều chiều tao qua nhà Linh rồi lên tầng thượng tập.
Rồi ngày diễn tới. Mọi ngày tao đã thấy Linh xinh rồi, nhưng tới hôm đó Linh trang điểm lên thì đúng là tao choáng ngợp hoàn toàn. Không riêng gì tao mà cả lớp với cô chủ nhiệm cũng chẳng khác gì tao khi Linh tới.
Tới tiết mục của tụi tao, đứng trên sân khấu trước toàn trường nên cô ấy run lắm. Tao nhớ như in là có một cái gì đó trong lòng thôi thúc tao, nên tao cầm tay cô ấy rồi khẽ nói nhỏ: "Cứ xem như đây là những buổi chiều tụi mình tập với nhau. Ở đây chỉ có hai đứa mình thôi, mạnh dạn lên nào". Cô ấy khẽ gật đầu và ngồi xuống ghế.
Nhưng tao lại cao hứng không chịu, mà lại nắm tay Linh kéo ra rìa sân khấu, chỗ khán giả, rồi ngồi vắt vẻo ở đó. Vụ này chưa từng có tiền lệ trong trường tao. Lúc ấy, tự nhiên tao say Linh luôn mày ạ. Đó là khởi nguồn của mọi chuyện.
Đề xuất Tiên Hiệp: Tiên Nhân Biến Mất Về Sau