Logo
Trang chủ

Chương 3

Đọc to

Từ bé đến lớn, tôi vẫn luôn bị mọi người nhận xét là một cô gái ngang bướng. Thế nhưng, lần này có vẻ tôi đã gặp phải một người cũng cứng đầu không kém. Cầm cây đàn của hắn trong tay, tôi tạm thời nắm được điểm yếu của cái tên đầu đá kia và ép hắn phải đi ra quán cà phê cùng tôi. Yên tâm đi, ra đây mày sẽ chết với chị! Kakaka.

Ra đến quán, mọi người nhìn tôi chằm chằm. Không phải vì tôi đẹp đâu, mà là vì cây đàn tôi đang cầm trên tay. Ai đời lại xách đàn đến quán Trung Nguyên, mà tôi lại là con gái nữa chứ. Tôi đã ra đây nhiều lần rồi, nhưng hình như chưa bao giờ có trường hợp nào giống tôi cả. Tôi chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, có thể nhìn xuống lòng đường, và bắt đầu màn tra khảo.

Không có gì nhiều, chỉ xoay quanh vấn đề tuổi tác, học vấn và lý do tại sao lại hứa rồi lại không làm. Anh phục vụ quen thuộc mang menu ra, nháy mắt với tôi. Chắc anh ấy nghĩ hắn là bạn trai của tôi.

Sau khi có menu, hắn đẩy nó sang phía tôi, bảo tôi gọi nước đi. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy một người vào quán cà phê lại xin một ly nước lọc trước. Rồi ngồi uống hết ly nước lọc mới gọi đồ uống. Tôi hỏi hắn thì hắn nói là đi đường khát nước, gọi ra uống cho hết khát rồi mới gọi đồ uống để thưởng thức trọn vẹn mùi vị theo một cách đầy đủ nhất.

Sau một hồi trao đổi, tôi biết hắn tên là Trung. Bằng tuổi tôi và hiện đang vừa học vừa làm thêm ở một quán cà phê. Mục đích là để "tia gái" và học cách tiếp xúc với mọi người. Sau này tôi mới biết, "tiếp xúc" theo lời hắn là thực hành những gì đã học, và tôi cũng là một trong những bài thực tập của hắn.

...

 

Đề xuất Voz: Vẫn Là Thằng Lặng Lẽ Đi Sau Em Và Nó
Quay lại truyện Hai chữ: bạn thân
BÌNH LUẬN