Chấm hết cho những lãng đãng mấy tháng qua. Cả ngày không có liên lạc gì từ 2 phía, thế là tập xác định rồi. Cả đêm không ngủ được, mình ngồi dậy mở laptop, đọc báo chả vào được chữ nào. Cuối cùng chọn “Phố xa” replay suốt đêm. Mỗi lần nhớ SG mình đều nghe bài hát này, không hiểu sao mình luôn nghĩ tác giả viết bài này về SG của mình.
"Đi bên em chiều trên lối vắng
Phố xa phố xa ngỡ như thật gần.
Đôi vai em gầy trong chiếc lá
Giờ là đợi chờ nhớ mong mùa xuân."
Tự dưng những khoảnh khắc ít ỏi cùng anh lại hiện rõ thật rõ, chiều 30 Tết cùng nhau qua lối vắng. Là khi anh bảo nhớ em… Là trái tim ngừng 1 nhịp khi anh nói mình tìm hiểu nhau nhé… Là những ngày qua em thấy mình thôi cô độc… Buồn quá lại mở nhật ký viết một bài thơ cho mối quan hệ chẳng – có – tên.
Em biết mà,
Em sẽ quên Anh thôi.
Một buổi mai, khi em vừa tỉnh giấc
Những xuyến xao sẽ chợt tan biến mất
Ta chỉ là cơn gió thoảng qua nhau.
Có lẽ là em cũng sẽ thấy đau,
Nghĩ về Anh giữa lưng chừng nỗi nhớ
Bóng hình Anh ùa vào em… vụn vỡ
Nhưng em sẽ quên.
Khó gì đâu để xóa một cái tên
Em sẽ giấu đam mê vào quá khứ.
Sẽ thôi còn những đêm đầy tâm sự
Ta lại như kẻ xa lạ hôm nào…
Anh hiểu mà, xin đừng hỏi tại sao
Yếu lòng thôi, chẳng bên nhau được mãi.
Em lặng lẽ buông mình trong vụng dại
Để thương Anh.
Em biết rồi, tình ta rất mong manh.
Em cố xa, sao tim gần đến vậy???
**22/04/2015**
Khoảng 3-4 giờ chiều gì đó, có số điện thoại lạ gọi cho mình.
“Alo chị ạ, chị có đang ở địa chỉ ABC không, chị có bưu phẩm từ HCM chuyển.”
Mẹ lại gửi gì cho mình đây mà, hy vọng có Hồng khô, mẹ thi thoảng hay gửi thức ăn cho mình mà hehe. Mình xuống lễ tân nhận hàng, một cái tên mà mình đang muốn quên.
Một quyển truyện “Yêu nàng mê trai”, một lọ nước hoa Miracle của Lancome (nice choice đấy) và 1 tờ giấy note vàng rơi ra, dòng chữ như nhòe đi qua mắt mình.
“Don’t cry, my miracle!”
…
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: (Chuyện tình cảm 99%) Mùa hè năm ấy