Hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt, đánh dấu một bước tiến khác trong mối quan hệ của bọn mình, kể ra cũng hồi hộp đấy, chuyện này mà không ra trò thì cũng là rào cản đây. 11 giờ sáng mới bay nhưng mình dậy khá sớm, duyệt lại vali lần cuối, vào Hay Day thu hoạch một chút, sau đó quần áo, son phấn chút cũng đến giờ phải ra sân bay. Vì nhà anh gần sân bay nên mình quyết tâm không cho anh đến, dù anh cứ ra sức thuyết phục, galant thiếu gì dịp anh ơi, hehe. Mình gọi Uber ra đến sảnh A thì đã thấy anh chờ sẵn rồi, mắt hấp háy niềm vui, phù, nào thở đều nào, lớn rồi chứ có phải lần đầu tiên đâu sao tim đập nhanh dữ vậy nè. Chuyến bay khởi hành khá đúng giờ, mình check thử thông tin thì thời tiết đang đẹp lắm, thiệt đúng là trời chiều lòng người đây mà. Lên máy bay mình bắt đầu đói, vừa mua được hộp nui xào ăn hai muỗng thì đã nghe loa thông báo sắp hạ cánh, quý khách vui lòng gập bàn ăn phía trước, hic hic. Sặc, bọn này tính làm mình chết nghẹn đây mà! Đang định làu bàu anh lấy tay xoa xoa đầu “Nhăn mặt nữa đi mai mốt có nếp nhăn sớm đừng trách anh”. Thế thôi, ứ thèm bực mình nữa, mình lại bê hộp nui ăn vội, haizzzza. Cuối cùng thì cũng đến nơi! Phú Quốc đón mình bằng nắng dịu và gió mơn man, cảm giác khi vừa bước ra khỏi sảnh thật khoan khoái. Mùi của biển mằn mặn, không khí trong lành mát mẻ, và người yêu thương đang ở ngay cạnh giữ lấy bàn tay, chà, còn gì vui hơn chứ. Xe đón bọn mình về khu resort rất nhanh, thế nhưng phải 2 giờ mình mới được check-in, hai đứa đành gửi hành lý rồi lên lầu 2 ngồi ăn lung tung (mình lại ăn, haha).
Anh: Kế hoạch hôm nay là gì em?
Em: Tụi mình loanh quanh khu resort thôi, tối ra Chợ Đêm ăn. Mai thì đi một tour quanh PQ nha, em nghe nói là họ chở mình được bao nhiêu điểm cũng được, tùy mình thích, kiểu như mình bao xe cả ngày.
Anh: Ừ, vậy lát ra biển không hay em chỉ thích bơi hồ?
Em: Ngủ trưa dậy đã, nếu không còn nắng thì biển trước nhá.
Anh: Ngủ được không em?
Em (chà, tự nhiên cảm giác hơi nóng mặt): Thì ngủ chứ còn sao.
Anh: Ờ, hehe để rồi coi.
Anh vừa cười vừa lướt nhẹ những ngón tay dọc từ vai mình xuống bàn tay, tự nhiên mình rùng mình, hình như mình đang có phản ứng lại. Ôi trời, đúng là nhạy cảm quá mà!
Ăn uống xong thì mình bắt đầu nhận phòng, mặc dù đã nhìn qua ảnh nhưng mình vẫn không giấu nổi sự vui thích khi đặt chân vào phòng. Căn phòng rộng đẹp, bài trí đúng chuẩn, mở cửa ra đã thấy biển ngay gần, thật sự là thơ mộng quá đi. Bạn nhân viên bàn giao các thứ xong, mình gửi ít tiền tips rồi không quên xin số móc nối vụ đi tour ngày mai (giá ở resort cao gần gấp đôi giá bạn này giới thiệu). Cửa phòng vừa đóng anh đã đến ngay gần, hơi thở phả vào cổ mình nóng hổi.
Anh: Đi ngủ trưa không em?
Em: Đi đánh răng rửa mặt đi!
Mình nói rồi bước vội vào nhà tắm, anh chạy theo cười cười.
Anh: Quay qua nhìn anh cái. Xấu hổ à?
Em: Xấu hổ thì đi cùng anh làm gì.
Anh: Có mà, anh thấy rõ ràng em hơi mất tự nhiên mà.
Em (mình cúi đầu thú nhận): Hình như em cũng có đôi chút thật.
Anh nắm tay mình xiết nhẹ, hai đứa rất ngoan ngoãn đánh răng rửa mặt mũi chân tay cho sạch sẽ, mình không thích hôn nhau mà đầy vị thức ăn đâu nha, hahha. Xong xuôi, mình đang lúi húi bên chiếc vali thì anh kéo luôn ra giường.
Anh: Ngồi đây em.
Em: Thay quần áo đã, bộ này đi nãy giờ.
Anh: Mất công quá, tí đằng nào chẳng cởi.
Em:…
Anh: Anh kiểm tra xem nào.
Nói rồi anh kê sát tai vào ngực mình.
Anh: Tim em đập nhanh như con thỏ, thật là dễ thương, keke.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Vu hiệp Quan Sơn - Ma Thổi Đèn