Đương nhiên Tết thì phải khăn gói quả mướp về lại SG rồi. Mình về nhà thì cũng không thích cắm mặt vào máy nên mới đăng trên group thuê người cày hộ trong khoảng chục ngày. Anh comment ngay lập tức: “Sao phải thuê, quên anh rồi à. Chỉ cần em nói là anh làm ngay mà.” Ái chà, người đã có lòng thì mình cũng phải có dạ. Thế là dặn dò nhờ vả anh chăm hộ acc mình trong những ngày đấy.
Anh: Thế về lại Sg có định gặp anh không?
Em (hơi có tí bất ngờ): Ơ gặp nhau được à?
Anh: Uả sao không được? Anh không làm gì em đâu.
Em: Anh đề cao anh quá, em còn đang nghĩ sẽ làm gì anh mà?
Anh: Ok thế em rảnh lúc nào thì cho anh biết.
Gặp thì gặp, coi như offline game cũng được. Mình chọn đại một ngày trước Tết, quyết định ra ốc Đào ăn, vì nói thật là ở HN tuy ốc cũng ngon nhưng mình thèm ốc Sg lắm lắm. Về trước Tết được vài ngày thì phải tranh thủ ăn, chứ trong Tết thì hàng quán dẹp hết sạch lai treo mõm.
Mình bay về SG một buổi chiều thứ 7, nhớ quá SG ơi. Cũng nơi này, ngày mình quyết tâm bước đi, trong lòng mang một vết thương lòng từ mối tình trước. Thời gian và khoảng cách thật sự chữa lành được mọi thứ. Có lẽ là, ngày về thật sự của mình sẽ nhanh thôi. Chỉ cần có ai đó nói với mình là “It’s time to come home”…
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Toàn Chức Pháp Sư (Dịch)