Ngày hẹn đã đến, tuy danh nghĩa là offline game nhưng thú thật mình cũng có tí hồi hộp. Vì rõ ràng thời gian đó đã thích thích người ta rồi mà. Cám ơn mùa đông Hà Nội đã khiến cho da mình có độ trắng mịn nhất định, tút tát lên phát trông cũng trẻ trung dễ thương như ai. Bình thường mình khá thích mặc váy, tuy nhiên nghĩ đến việc phải ngồi một bên, tay rảnh lỡ cuồng quá vịn anh thì coi bộ không hay lắm. Dù gì thì cũng không nên manh động!!! Cuối cùng chọn cái quần jean dáng slim fit để còn khéo khoe chân dài, mặc áo top hơi điệu. Ngắm nghía mấy chai nước hoa của mình rồi chọn Miss Dior Cherie. Đây chắc chắn là mùi hương hoàn hảo cho lần đầu gặp mặt, hương giữa là hỗn hợp giữa hoa nhài, hoa hồng cùng chút béo ngậy của caramel, thi thoảng lại quyện chút violet. Vì hương giữa xuất hiện khoảng 1 tiếng sau khi xịt nên mình phải canh me thời gian, xịt trước thời gian hẹn để chắc chắn rằng khi gặp anh thì đã đến lớp mùi thứ hai như mong muốn. Chẳng phải ấn tượng mùi hương là thứ sẽ dễ đi vào lòng người sao?
Anh đến đón mình như thống nhất từ trước. Mặc dù cũng chuẩn bị tinh thần rồi nhưng cũng có tí choáng ngợp. Công bằng mà nói, vì làm việc ở Hà Nội được vài năm nên mình nhận thấy trai Bắc hình như đẹp trai hơn trai Nam. Gương mặt anh cũng không phải là xuất sắc, nhưng đúng là dáng đẹp nên mặc đồ khá ổn. Mình thì vốn quan tâm hình thức nên rất nhanh quét mắt một lượt rồi nhủ thầm, "À há, bọn mình đẹp đôi đó chứ". Mình cao 1m68, đi giày 3 phân nên thành 1m71, chẳng hề biết trước là anh cũng cao ráo, chắc khoảng 1m8 vì nhỉnh hơn mình cái đầu. Đấy, về hình thức bên ngoài coi bộ tiềm năng rồi! Anh cười toe toét khi thấy mình, nụ cười thật dễ chịu "Ơ nhìn em cũng xinh chứ bộ, tính lừa tình anh à!". Mình cười haha, nghĩ thầm: "Này anh, đừng có đáng yêu nhiều như thế nhé, em sẽ không nương tay đâu".
Buổi chiều Sài Gòn thật tuyệt, mình ngay lập tức quên cái giá lạnh mùa đông Hà Nội, gió cứ lồng lộng qua vai làm mình khá phấn khích. Mình nhìn lưng áo anh bay phấp phới trước mặt, tự dưng thấy hồi hộp lạ, mình chạm nhẹ tay vào lớp áo đấy, khẽ hỏi chính mình nếu được tựa vào đấy thì sẽ thế nào nhỉ? Vì đã nói chuyện từ trước nên buổi gặp mặt khá vui, bọn mình tung hứng đá đểu không khác gì trên Net. Có lúc lại lôi điện thoại ra cùng log game bàn luận, PK lẫn nhau. Qủa thực mình rất thích cách build acc của anh, build kì dị nhưng lại cực kì hiệu quả. Cả hai say mê bàn luận, hợp ý lắm lắm.
Anh: Ê, bữa nào rảnh đi rình với anh không?
Em: Hả, rình ai, rình gì?
Anh: Có cái quán café trên Hai Bà Trưng kì quái lắm, anh đi ngang đó mấy lần cứ thấy tối om om, không biết người ta làm cái gì trên đó.
Em: Quán café thì uống café chứ làm gì, thích rình thì anh về Thanh Đa mà rình nhé, toàn café vườn dành cho đôi lứa.
> Anh: Inbox hay sao đó?
>
> Em: Xời, tưởng gì Inbox em vô hoài, tối tối vậy thôi chứ lên tầng đẹp lắm à. Toàn cho cặp đôi ngồi hú hí nhưng lịch sự mà. Em toàn lên đó ngồi học.
>
Anh: Xạo quá thím, chỗ cặp đôi thím lên học???
Em: Thì em học trường ***, xưa toàn chạy lên Inbox ngồi học vì… quán đẹp, em khoái.
Anh: Trời, anh cũng học trường *** nè em.
… Thôi xong, có cần trùng hợp vậy không, thế là chúng mình lại còn là đồng môn à. Xem ra cái Tết này không được yên ả cho lắm, anh à.
**13/02/2015 – Kế hoạch ngày mai**
Sau buổi gặp hôm trước thì mình không online chat khuya với anh, vì con gái về nhà nên mẹ ra ngủ cùng, mình phải dành thời gian cho mẹ chứ. Chiều hôm đó ngủ một giấc tới 4h chiều rồi nằm lười online Facebook xem có gì hay ho không.
Anh: Ê du, đang làm gì đó?
Em: Em mới ngủ trưa dậy, đang nằm thôi.
Anh: Vãi cả ngủ trưa, 4h rồi thím.
Em: Bình thường, tại hạ còn ngủ được đến 5-6h mà, hôm nay dậy sớm quá đấy.
Anh: Ghê
Anh: Mai có kế hoạch gì chưa?
Em (giật mình ngó lịch): À à, mai Valentine à. Cái ngày nhảm nhí, chắc ở nhà lập đàn cầu mưa thôi anh.
Anh: Em cầu mưa làm chi cho thiên hạ vô nhà nghỉ hết cũng vậy. Mưa gió ảnh hưởng gì.
Em: Thì cho mấy đứa bồ đi công viên bữa nay tốn tiền vô nhà nghỉ chứ sao há há.
Anh: Thôi bớt giỡn
Anh: Anh thấy em cũng rảnh, thôi không có gì làm mai đi chơi với anh không?
Em: Hihi, em thì không sao.
Em: Anh mà đi chơi với em lỡ người yêu anh biết thì chết nha.
Anh: Hic thôi đừng nhắc nữa, chắc xong rồi em. Từ hôm bay về không nói được câu nào với nhau.
Anh: Mà 2 đứa FA đi với nhau cho đỡ nhục với thiên hạ thôi.
Em: Haiz, được rồi, lý do nghe cũng thuyết phục.
Em: Có gì mai xin anh tấm ảnh censored, em post Facebook tỏ vẻ nguy hiểm nha.
Tắt máy, mình ngồi nghĩ ngợi. Ơ thế là có hẹn đi chơi Valentine à, tối nay có cần đi mua bộ vía mới không nhỉ. Rồi lại tặc lưỡi, à thôi không nên, vồ vập quá thì trai sợ, hững hờ quá thì trai biến, tốt nhất là cứ bình thường. Ở đời, gái không nên bật đèn xanh cũng chả nên bật đèn đỏ. Tốt nhất là cứ trưng đèn vàng, ai nhanh tay lên ga thì sẽ tới đích thôi!!!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tâm Linh: Những câu chuyện tâm linh em đã gặp khi đi làm!