Logo
Trang chủ
Chương 21

Chương 21

Đọc to

Lão Khả Lâm vẫn không quay lại nhìn Tuấn, bình thản nói tiếp:

"Thành công nào chả phải có những bước thử nghiệm. Tôi không làm, người khác cũng sẽ làm điều này. Gọi được loại vong linh này lên, nó sẽ giúp tôi tăng cường pháp lực rất nhiều. Giống như nuôi ngải vậy, nhưng đây là một con ngải đặc biệt, nó có linh hồn và sự tà ác không loài ngải nào sánh bằng. Huyết Ngải sống bằng máu người, còn nó ăn cả linh hồn con người để sống.
Làm chủ được nó rồi, tôi có thể quay lại Thái Lan, tìm người thầy đã đuổi tôi đi ngày xưa, nói cho ông ta biết rằng tà thuật mới là thứ pháp thuật mạnh nhất, mạnh hơn cả những pháp lực mà ông ta có được.
Cậu hãy hãnh diện vì trở thành một phần của nó. Tôi khâu cái xác xong rồi đây, giờ là máu và tim của cậu cho nó hồi sinh, cậu muốn nói gì nữa không?"

Tuấn bất lực chống tay xuống, tay kia giật sợi xích nhưng không thay đổi được gì, nhìn sang Phong đã chết và nằm im không động tĩnh. Tuấn cúi đầu xuống nói một mình:
"Minh, anh xin lỗi vì anh làm em phải chết. Em mất rồi vẫn cố bảo vệ anh nhưng anh không làm gì giúp em được. Tha lỗi cho anh, khi đến gặp em anh sẽ đền bù những gì trước đây, anh sẽ chăm sóc em thật tốt".

Lão Khả Lâm đứng dậy, đi ra chỗ treo dây xích cùng với đống dao kiếm, lấy xuống một chiếc rìu cán dài, đi đến chỗ Tuấn. Lão quay mặt sau của lưỡi rìu lại, đập vào phía Tuấn.
Với phản xạ của một người lính trong quân đội, anh né được và tay kia chộp lấy phần cán rìu. Tuấn định đứng dậy nhưng sợi xích quá ngắn, anh chỉ có thể ấn lưỡi rìu về phía lão Khả Lâm.

Một ông lão không thể chống lại sức khỏe của một người thanh niên, đây lại là một người lính trong quân đội. Lão lùi lại cố giằng lấy cái rìu, bất ngờ lão dùng chân đạp thẳng vào mặt Tuấn. Anh nới lỏng tay và chỉ chờ vậy, lão Khả Lâm giật mạnh chiếc rìu ra, dùng phần thép phía sau lưỡi rìu đập thẳng vào đầu Tuấn.

Cốp, Tuấn gục xuống. Anh không chết nhưng đủ choáng để nằm im và không thể phản ứng gì nữa. Lão Khả Lâm vứt cái rìu sang một bên, rút con dao vừa đâm chết Phong ra, rạch ở tay kia Tuấn một đường và hứng máu chảy vào một chiếc cốc.
Khi lão cầm cái cốc máu đấy đổ xuống thân thể cái xác kia, nó giật lên từng hồi và bất ngờ ngồi dậy.

"Thành công, ta thành công rồi. Giờ ta là pháp sư có sức mạnh nhất ở đấy."

Tuấn vẫn chưa hết choáng. Anh nhìn thấy cái xác từ từ quay lại nhìn mình. Lão Khả Lâm lên tiếng: "Giờ nó sẽ ăn hết đám linh hồn kia, còn tim cậu, ta muốn nó tự giết cậu rồi moi ra, phải có tim cậu nó mới sống được, không sẽ chết nhanh thôi".
Thật vậy, Tuấn thấy có bóng những vong linh mà anh từng gặp, cái vong con phương cụt tay, vong thằng bé chết cháy, đứa bị lột da và cả cái vong không đầu nữa.
Lần lượt bị cái xác quái dị kia kéo đến như có lực hút vô hình rồi nó ăn sống từng cái một. Tuấn cố lết về phía sau, dường như anh đã an phận cho cái chết của mình. Bất ngờ Tuấn thấy Minh đứng cạnh mình.

Vong hồn cậu bé nhìn anh trai rồi nói: "Em đến đón anh đi cùng với em".
Tuấn sửng sốt, nhìn vong hồn em trai mình. Tuấn không biết do mình bị đập mạnh vào đầu và mất máu khi bị rạch tay hay là con người ta gần chết có thể thấy được thế giới bên kia. Bất ngờ cái xác quay lại, nó đi về phía Tuấn, nhưng hình như đang nhắm vào Minh.

"Hình như nó muốn ăn vong hồn em cậu trước" - Lão Khả Lâm nói.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Căn nhà kho
Quay lại truyện Hiến tế
BÌNH LUẬN