Logo
Trang chủ
Chương 20

Chương 20

Đọc to

Lão Khả Lâm chậm rãi nói, vừa làm việc mà không thèm quay lại nhìn Tuấn:

"Hồi đó tôi là một đứa trẻ nghèo, lên 8 tuổi thì trong một lần đi rừng bị lạc đường. Một pháp sư tìm thấy tôi lạc trong rừng khi đã lả đi vì nhịn đói gần 3 ngày, không kiếm được gì bỏ bụng.
Người ấy đưa tôi về nơi ông ta sống, cũng ở ven khu rừng đó và nhận nuôi, sau này ông ta trở thành sư phụ tôi.
Đã nhiều lần tôi xin sư phụ đi tìm lại gia đình, nhưng bản làng cũ đã bị bỏ hoang, năm ấy nước lũ về, mọi thứ tan hoang cả, tôi cũng không còn gặp lại gia đình nữa cho đến tận bây giờ."
Lão Khả Lâm ngưng lại một chút, thở dài và tiếp tục câu chuyện...

"Tôi ở với thầy, vừa giúp việc vặt vừa học làm phép, cúng vong, làm lễ. Đến khi tôi có thể phụ việc được thì có thể theo thầy tôi xuống những ngôi làng gần đó, nhà nào có người ốm nhờ cúng trục vong hay có người muốn xem địa lý xây nhà, mở quán thì đến làm.
Cuộc sống vẫn chỉ nghèo khó như vậy, nhiều lúc tôi tự hỏi tại sao là một pháp sư cũng cao tay mà sư phụ tôi lại chỉ làm những việc như vậy. Tôi biết ông thừa khả năng để nhận những việc yểm bùa, trấn của cải. Những tay gian thương buôn bán muốn hại đối thủ làm ăn lụi bại có thể nhờ làm bùa yểm, hay luyện nuôi ngải, ngải cầu tài, ngải hộ thân, những thứ đấy bán cũng không phải là ít tiền...

Nhưng mỗi lần tôi nhắc đến việc đấy ông chỉ gạt đi, ông nói đấy là thứ tà thuật, là pháp sư không nên theo con đường đó. Tôi cũng lén học luyện ngải, năm tôi lên 17, sau một chuyến đi rừng cả tháng trời khổ cực, cuối cùng tôi cũng mang về được loại cây mà người ta gọi là Huyết Quả Ngải.
Tôi khổ cực như vậy, mang trồng nó lén lút ở sân sau nhà, vậy mà ông ấy biết được, hủy hoại nó còn đuổi tôi đi. Từ ngày đó tôi lang thang khắp nơi, làm mọi nghề kiếm sống và vẫn chuyên tâm tìm học về tà thuật, cho đến khi lạc sang đây và ở lại đây vừa làm vừa tìm người dạy bùa.

Quả thật ngày trước tôi nghĩ, Thái Lan là vùng đất của tà thuật và luyện ngải, nhưng tôi đã nhầm. Những thầy pháp hay còn gọi là thầy mo ở vùng núi phía bắc nơi đây cũng cao tay không thua kém bất kì một pháp sư giỏi nhất nào trên đất Thái, chỉ là họ ở ẩn trong các bản làng rừng sâu, rất ít khi truyền lại thuật của mình cho người khác.
Bản thân tôi phải rất khổ cực, ở lại vùng núi nhiều ngày, sống trong bản, ăn ở cùng dân bản mới học được thêm những thuật pháp đấy. Vô tình tôi gặp được một già làng, người đã cho tôi biết bí mật về việc gọi vong hồn người chết mà ở đây rất phổ biến nhưng lại xa lạ với các pháp sư ở Thái.
Cùng với hiểu biết về ma quỷ của đất nước mình, tôi đã nghĩ ra cách để gọi vong Phi Krahang sống lại nhập vào xác người, tôi đã thử nhiều lần nhưng đều thất bại, duy có lần này với xác 5 người chứ không phải một, tôi tin sẽ gọi được nó lên."

Tuấn nhìn lão Khả Lâm đầy tức giận: "Vậy đây không phải năm người đầu tiên, ông đã giết những người khác trước đó để thử nghiệm cho thứ tà thuật kinh tởm này, ông là ác quỷ, không có một con người nào có thể máu lạnh và man rợ như ông được".
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Chí Quái Thư
Quay lại truyện Hiến tế
BÌNH LUẬN