Logo
Trang chủ
Chương 9

Chương 9

Đọc to

Tuấn đặt cái thảm đã cuộn tròn lại trên chiếu, anh nằm xuống và nói với Phong:

- Hình như nãy tao nhìn thấy vong thằng bé chết cháy mày ạ, nhưng nó chỉ nhìn thôi mà không làm gì tao cả.

- Ừ thì cái bùa của ông Lâm cũng phải có ít nhiều tác dụng chứ, chắc nó sợ không dám đến gần mày, thế là yên tâm rồi, ngủ đi mai rồi tính.

Tuấn ậm ừ rồi với tay tắt đèn, Phong cũng kệ rồi nằm xuống ngủ luôn, chắc anh cũng mệt vì cả ngày phải chạy theo thằng bạn làm toàn việc đâu đâu, nhưng bạn bè chơi thân với nhau, giờ chả lẽ nó có nạn mình mặc kệ, mà cái nạn của nó thì chả giống ai, kể chả ai tin mà cũng chả báo công an gì được.

Không gian xung quanh tĩnh mịch, cả hai chìm vào giấc ngủ.

...

- Tuấn, mày có dậy không, gần trưa rồi còn nằm đấy à!

Mẹ, là tiếng mẹ gọi, Tuấn choàng tỉnh dậy, nơi anh đang nằm là căn phòng quen thuộc của mình, nhưng sao anh lại ở đây, cả mẹ anh nữa, mẹ về khi nào thế.

Tuấn bật dậy lao xuống phòng khách, Tuấn nhìn quanh một lượt rồi đi vào bếp.

Mẹ cậu đang bưng đồ ăn đặt ra bàn, nhìn Tuấn nói:

- Mày đi đánh răng rửa mắt rồi ra mà ăn đi, con trai lớn từng đấy tuổi chả làm được cái gì, chỉ ăn với ngủ, mày nhìn thằng em mày đấy, đi học về còn biết phụ mẹ được cái này cái kia.

Em? Em nào, Tuấn chỉ có thằng em trai là Minh mà nó mất lâu rồi mà, như phản xạ anh quay lại nhìn bàn ăn, Minh đang ngồi đấy gõ cái thìa vào bát của mình, đúng là Minh, cái tật xấu đấy người ta cho rằng sẽ mời gọi ma quỷ nhưng nói sao thằng bé cũng không bỏ được.

Tuấn kéo cái ghế rồi ngồi xuống đối diện em trai mình.

- Em còn sống à?

Thằng bé nhìn Tuấn rồi tròn mắt hỏi:

- Anh vẫn say à, tối qua về nhà say biết gì đâu, bố phải lôi anh lên phòng đấy.

Tuấn vẫn không hiểu đang xảy ra chuyện gì thì có tiếng chuông cửa, mẹ anh ra phòng ngoài, nói gì đấy, có tiếng trẻ con vọng lại nhưng Tuấn không thể nghe rõ chúng nói gì.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Nữ Tần: Xâm Nhiễm Giả
Quay lại truyện Hiến tế
BÌNH LUẬN