Logo
Trang chủ
Chương 10

Chương 10

Đọc to

Mẹ Tuấn gọi vào trong:

- Minh, bạn con đến chơi này.

Chả mất bao nhiêu thời gian có một đám nhóc đi vào nhà bếp, Tuấn thấy Phương, con bé mà Phong nói đã chết, đi cùng mấy nhóc mà Tuấn chưa gặp bao giờ.

Anh cúi mặt, tay chống lên trán lẩm bẩm "Cái con mẹ gì thế này...".

Bỗng Tuấn giật mình vì tiếng bát rơi vỡ, cậu ngẩng lên thấy Minh đang dựa lưng vào tường, nét mặt hoảng sợ:

- Đuổi đi, chúng nó không phải bạn con, chúng nó muốn giết con.

Như phản xạ Tuấn bật dậy giữ tay một thằng bé rồi hỏi, như quát lên: "Chúng mày làm gì em tao, hả?".

Thằng bé không nói gì, những đứa còn lại lao vào phía Minh, đứa giữ tay, đứa cố vật thằng bé xuống.

Tuấn kêu lên: "Mẹ làm gì đi chứ". Nhưng anh nhận ra mẹ mình chỉ đứng đấy, như người vô hồn. Tuấn bỏ tay khỏi thằng bé kia và lao vào kéo một đứa khác ra, tát mạnh vào mặt nó và bóp cổ kéo ra ngoài.

Tuấn không hiểu sao mình làm thế, bình thường anh rất quý đám trẻ con, có lẽ vì ám ảnh sự mất mát cậu em trai mình.

Tuấn thấy choáng, như có vật gì hay ai đó đập mạnh vào sau đầu mình, và tiếng ai đó quát, tiếng thằng Phong:

- Mày làm cái éo gì thế, sao bóp cổ tao, sợ quá mê sảng à.

Tuấn giật mình tỉnh dậy, là mơ, một giấc mơ kì lạ.

- Tao ngủ mơ, tao thấy thằng Minh, cả mẹ tao nữa, rồi đám nhóc, chắc là mấy cái vong thầy Khả Lâm nói, hình như chúng nó muốn hại em tao.

- Thấy mặt chúng nó không?

- Có, nhưng không nhớ rõ lắm, tao thấy có con Phương trong đám đấy nên đoán thế.

- Thôi xuống chào ông Lâm một tiếng đi rồi lượn, cố mà chấm dứt chuyện này đi, vì mày và vì cả em trai mày.

Hai người cáo từ thầy Khả Lâm rồi ra về, qua quán cô Tư ăn sáng rồi ai về nhà nấy.

Về nhà Tuấn mở cửa, đi thẳng vào bếp, đúng khung cảnh như trong giấc mơ nhưng không có ai, lên tầng trên, rẽ vào phòng của Minh, anh lục trong tủ của cậu bé.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Mô Kim Hiệu Úy - Ma Thổi Đèn
Quay lại truyện Hiến tế
BÌNH LUẬN