Thuê 2 chiếc xe đạp , trên đường đi :
- Chị lấy đâu tiền mà trả viện phí cho em đấy ? Hôm nào em trả
- Nhà chị thiếu gì tiền . Càng nói càng nhỏ , cái giọng thoáng buồn này là sao đây ?
- Ghê , tiểu thư giàu quá
Bà tám một hồi cũng đến , trời khá nắng nên chúng tôi quyết định đi ăn trước , tôi nói với cái giọng ngây thơ vô số tội :
- Con cua này to nhỉ , ăn như nào ?
- haha , ngốc . Con này ghẹ chứ không phải cua . Tách chân và càng ra , cậy 2 bên mai như này và bẻ đôi ra .
.........rắc...... Tôi mắt chữ B mồm chữ C , công nhận ngầu thật
- Cho em con này đi , chị tách con khác nhé ! Nói rồi tôi dựt lấy con ghẹ , P trợn mắt lên , vồ như một con hổ đói vào tôi . AAAAAAAAA , mềm quá , mềm , umh umh , mềm quá . Ôi không , cái tay hư của tôi đặt nhầm chỗ rồi .
Hị , Kiayyyyyyyyyy , bụp , hahaahahah . P đẩy tôi ra , tung 1 đòn Taekwondo , tôi giơ tay lên đỡ đau điếng , những người xung quanh cười ồ lên .
- Ao ánh em , vô ình thôi ! Tôi nói không nổi nữa rồi , đau quá
- Ơ.................
Vừa xuất viện thì lại phải vào lần nữa , cô tiếp tân :
- Thích chị y tá nào rồi hả mà vào đây hoài zậy , cần chị làm mối không ?
- Hì
Sau khi khám và kê thuốc xong tôi được thả đi , may chỉ bị bong gân thôi . Từ nãy giờ P vẫn không nói gì , ghét mình rồi hay sao :
- Chị sao im ỉm nãy giờ vậy , em nói là vô tính thôi mà ?
- Xi..n lỗi nhóc
Tưởng gì chứ , tôi bật cười :
- hahaha thôi hahaha không sao ?
- Đáng ghét!
- Đánh người xong còn thái độ
- Ra biển đi!
Lại cái cảnh hoàng hôn này , chị chạy vội xuống bãi biển . Ánh mặt trời đỏ rực phản chiếu xuống mặt biển , một thiếu nữ đang nở nụ cười , xa xa là vài chiếc bè đang lênh đênh không biết số phận như thế nào , giống tôi vậy .
Nhẹ nhàng đặt lưng xuống bãi cát đỏ , những ngọn gió thổi tạo nên một bản du dương . P tiến lại gần , nằm xuống , gác lên tay tôi . Hai chữ thôi " Bình Yên".
alex phạm
Trả lời3 năm trước
Hi