Logo
Trang chủ
Phần 3: Mưa Mùa Thu và Em

Phần 3 - Chương 27

Đọc to

Sáng hôm sau nó chuẩn bị quần áo, đồ đạc rồi bắt đầu bắt xe về Hà Nội.. Đi limosine nên lên cao tốc đóng 1 lèo 2 tiếng sau đã có mặt ngã 4 Nguyễn Xiển.. Thằng Hưng có nhiệm vụ ra đón nó về, nhưng hôm đó bận bán đào quất nên đành phải điều thằng đệ ra đón.. Về đến nhà cũng hơn 10h sáng, điều nó bất ngờ là nhà cửa đã được Ngọc Anh trang trí, dọn dẹp sạch sẽ tươm tất rồi.. Nhà nó trong năm mới làm nội thất xong nên bật điện lên trông cực kì sang trọng.. Đều là ốp nhựa thôi nhưng nhìn như gỗ thật, đào quất cũng đầy đủ, chắc là thằng Hưng mang sang..

Thấy chả có việc gì làm nữa, nó lấy xe máy phóng ra quán thằng Hưng chơi, lại tiếp tục đóng vài người bán đào quất.. Mía từ tối qua đến giờ không gọi nó, nó cũng mặc luôn, thích làm gì thì làm, nó không quan tâm nữa.. Nó nghĩ đôi khi nó phải cương quyết như vậy thì Mía mới ngoan hơn được, chứ không phải không được ý bắt đầu cáu gắt, giận dỗi như 1 đứa trẻ con..

-Đào em đi anh ơi, quất em đi anh ơi..

Nó đứng đó mời mọc khách hàng qua đường, thằng Hưng thấy bộ dạng nó vậy thì cười khành khạch.. Thế mà nó cũng có duyên với nghề này phết, cả ngày hôm đó bán hơn chục cây quất.. Đến trưa ngày 30 thì còn ế khoảng hơn chục cây, sau thì bán lỗ để thu hồi vốn, nghỉ sớm về nhà chuẩn bị tất niên..

Trưa đó cả nhà nó sang nhà thằng Hưng ăn tất niên, tối thì nhà nó làm nên mời lại.. Vì ra tết cũng là đám cưới rồi nên 2 gia đình gần gũi nhau hơn.. Tối đó nó với Ngọc Anh làm 3 mâm cỗ, nó mang khá nhiều hải sản Quảng Ninh về nên tổ chức ăn lẩu cho ấm cúng.. Rượu chè bê bết khiến cho mẹ nó cằn nhằn mãi

-Thằng Nam uống ít thôi, năm nay giao thừa không đi đâu cả, ở nhà chuẩn bị cơm cúng rồi tập đứng làm lễ đi..

-Vâng từ giờ đến giao thừa còn mấy tiếng nữa cơ mà..

-Đi làm dạo này hư hỏng lắm rồi, rượu phải uống bằng bát, rồi sau này già mới thấy khổ con ạ..

-Bà cứ nói nhiều làm gì, để cho nó uống, thanh niên chúng nó giờ vậy chứ có phải như trước đâu mà - Bố Quang nó bênh..

-Phải rồi đấy bà thông gia ạ, hôm nay cũng toàn người nhà mà, chỉ sợ nó uống bên ngoài thôi chứ về nhà thì phải vui vẻ.. Đúng không Nam - Bố thằng Hưng tiếp lời…

-Các bố nói chí phải, nào 3 bố con mình uống với nhau chén..

Nó cứ tỉ tê như vậy mãi cũng say, rượu thì toàn rượu ngâm.. Nhưng hôm nay nó muốn uống, vì không khí đoàn viên vui vẻ này cả năm mới có 1 lần, thêm nữa nó buồn, buồn vì Mía.. Em mất tích hẳn luôn, FB cũng hiển thị online cách đây 1 ngày trước..

-Con bé Quỳnh Anh hôm nọ về đây đâu rồi, lại chia tay rồi à?

-Mẹ hỏi làm gì?

-Con bé đó mẹ không ưng bằng cái Linh đâu, mà sao chúng mày lại chia tay..

-Kệ con, mẹ quan tâm chuyện riêng của con làm gì - Nó gắt gỏng..

Nó cũng đã nhắn tin cho Ly, Ly bảo rằng Mía vẫn ổn, chỉ buồn và khóc hôm đó thôi, Mía phải sang nhà bố ăn tết nên chắc bận không online được FB.. Bảo nó có gì bình tĩnh, gọi điện mà dỗ nhau, chứ lớn cả rồi, giận dỗi như con nít thế người ta cười cho..

Nhưng nó kệ, lần này nó không xuống nước.. Chắc Mía cũng chịu thua nó, đến hơn 10h, Mía mới gửi tin nhắn zalo cho nó..

-Anh mà không gọi cho em thì sang năm mới đừng gọi cho em nữa nhé..

Nó đọc tin nhắn đó, mặc dù theo bình thường thì tin nhắn đó cũng được tính cho 1 lời gợi ý làm lành của Mía trước.. Nhưng rượu vào rồi suy nghĩ lệch lạc, nó lại coi đó là 1 lời thách thức từ Mía.. Điều đó khiến nó điên lên, nó chỉ nhắn lại mỗi chữ Tuỳ rồi chặn luôn zalo.. Để rồi trượt dài trên những biến cố buồn đến đau lòng..

Giao thừa tới.. Tiếng pháo hoa nổ giòn giã như tiếng vỗ tay đón chào năm mới.. Nó năm nay không đi xem pháo được bởi trọng trách trở thành trụ cột của gia đình.. Sau khi cúng bái xong, cả nhà nó bắt đầu ngồi lại để chúc mừng năm mới với nhau.. Chỉ có 10 phút để vui vẻ vì sau 10 phút là điện thoại của bố Quang nó bắt đầu nhận liên tục các cuộc gọi chúc tết.. Nó khui chai rượu tây ra uống, nhâm nhi dần vì tí thể nào thằng con dê kia chả mò sang chúc tết.. Đan Thư là người gọi cho nó chúc tết đầu tiên, nó ấn nghe máy.. Chắc trên đó lạnh nên đôi má của nhỏ hây hây đỏ.. Nhỏ đang mặc chiếc áo phao mũ lông, trùm đầu nhìn nó cười tươi.. Hình ảnh này, bỗng nó nhớ về chị của đêm giao thừa năm đó..

-Chúc anh năm mới thật nhiều niềm vui, vạn sự như ý, tỉ sự như mơ nha..

-Chúc em năm mới nhiều sức khoẻ, hạnh phúc và an nhiên nhé..

-Em định gọi cho anh lúc có pháo hoa để khoe mà nghẽn mạng không gọi được ý..

-Em đi xem ngoài huyện à?

-Vâng, em đi cùng với Thiên, bây giờ 2 chị em chuẩn bị về đây..

-Ok đi lại cẩn thận nhé..

-Dạ..

Nhỏ không nói gì thêm nhưng chu mỏ thơm nó qua điện thoại rồi cười hì hì.. Hình ảnh này đã bị Ngọc Anh liếc mắt vào bắt trọn khoảnh khắc.. Cuộc gọi vừa tắt thì Ngọc Anh đã quay sang đá đểu nó..

-Lại cưa được em nào xinh thế? Quỳnh Anh mà biết thì anh toi đời..

Nó quay lại, lườm nguýt..

-Liếc trộm tao chọc mù mắt mày giờ, mày thích lắm mồm không? Uống rượu đi

-Em không biết uống..

-Uống đi chúc mừng năm mới, mày không uống hết tao đổ vào mồm mày

-Mẹ ơi, anh Nam..

Ngọc Anh nhăn mặt, lại cái trò giả bộ mách mẹ..

-2 cái đứa này, sắp có vợ có chồng hết rồi mà không yên được 1 lúc à.. Năm mới rồi đấy..

Thằng Hưng cuối cùng cũng mò sang cùng gia đình, thế là lại tù tì rượu say đến bất tỉnh nhân sự.. Tết năm đó vui, thật sự vui nhất từ trước đến giờ.. Nếu có 1 ước mơ, nó chỉ mong rằng được trở về không khí của đêm 30 năm ấy, ngày mà tất cả còn chưa bị những biến cố cuộc đời nhấn chìm..

Năm đó mùng 1 nó ở nhà tiếp khách, mùng 2 thì sang nhà thằng Thiên cú như mọi năm để tất niên hội anh em cấp 3.. Bây giờ cũng đã trưởng thành hết, người thì làm chủ quán thịt trâu, người thì kinh doanh bất động sản, người thì buôn bán, người thì làm nhà nước.. Nhưng tất cả ngồi lại với nhau đều chỉ như những đứa trẻ mới lớn năm ấy.. Không phân biệt giàu nghèo, không phân biệt gia thế, không phân biệt công việc.. Chỉ có những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa, còn có giọt nước mắt xúc động khi nhắc lại những chuyện vui, chuyện buồn đã cùng nhau trải qua suốt cả tuổi học sinh..

Mùng 3 tết cả nhà nó về quê, lần này khác ở chỗ là thằng Hưng cũng về theo để giới thiệu chàng rể mới với các cậu, các dì nó.. Năm nay nhà nó có đến 2 cái đám cưới, thằng Hải cưới, Ngọc Anh cưới.. Và theo phong tục thì vẫn trải chiếu ra mà đánh liêng với nhau.. Thằng Hưng lúc đầu ngại và muốn giữ hình ảnh nên chỉ ngồi xem nó chơi.. Nhưng chắc lúc sau cũng vã cho nên bỏ qua hết, cũng xin chân ngồi chơi khiến cho Ngọc Anh ngại, cứ tí lại xuống nhắc nhở..

Dịch Covid xuất hiện và lan rộng ra toàn thành phố Vũ Hán, Trung Quốc, tất cả các cửa khẩu đồng loạt đóng cửa và trì trệ về hàng hoá.. Sáng mùng 4 tết, nó nhận được thông báo rằng tất cả có mặt ở cơ quan khai xuân mùng 5 tết thay vì mùng 6 trong lịch bởi có nhiều thứ để làm trong tình hình dịch dã như thế này..

Sáng đó nó nhận được cuộc gọi nhỡ của Đan Thư, thấy vậy nó liền gọi lại luôn..

-Anh đây, em gọi anh à

-Anh gửi cho em cái định vị qua zalo nhé..

-Để làm gì vậy?

-Anh cứ gửi đi, có chuyện gấp lắm..

Lại chuyện gấp, nó bị nhỏ cho bất ngờ 1 lần rồi nên cũng dè chừng..

-Có chuyện gấp gì nói nhanh, anh đang ở nhà chứ không phải Quảng Ninh đâu..

-Anh cứ gửi đi, nhá, có chuyện gấp thật mà..

Nó lưỡng lự đôi chút rồi cũng gửi định vị qua zalo cho nhỏ.. Nó thấy nhỏ thả tim rồi không trả lời gì nữa.. Vì nhà nó có khách nên nó phải tiếp, chuyện đó cũng dần trôi vào quên lãng..

Gần 11h giờ trưa, điện thoại nó đổ chuông, là nhỏ Đan Thư gọi nó..

-Anh ơi

-Anh đây..

-Em đang đứng ở đúng điểm anh gửi định vị đây nè, ở đây có 1 cái nhà nghỉ 7 tầng đúng không?.. Anh ở đâu ra đón em?

-Ơ..

Nó chạy ra ngoài cổng, từ đầu ngõ đã thấy xe của Đan Thư ở đó, nhỏ đang mặc trên người 1 chiếc áo váy dạ, đi quần tất đen, đầu đội mũ và đeo kính trông cực kì thời trang, sành điệu..

Nó chạy ra ngoài, vừa ngạc nhiên vừa bực tức trước nụ cười thân thiện của nhỏ..

-Ôi giời ơi bị dồ à?

-Hìhì..

-Sao mò xuống tận đây được..

-Tại em nhớ anh..

Đan Thư tiến đến rồi ôm nó, nó thì đang ngỡ ngàng vì việc làm của nhỏ cũng không nghĩ được nhiều.. Đến khi nhận ra rằng ở đây có những hàng xóm tốt bụng thì nó mới đẩy nhẹ nhỏ ra..

-Em điên nó vừa thôi chứ..

-Đâu ai là kẻ bình thường khi yêu đâu.. Em xuống Quảng Ninh sớm hơn dự định, chán quá nên muốn làm anh bất ngờ..

-Thôi đi vào đây đã rồi nói, đứng ngoài này lạnh..

-Thôi em không dám vào đâu?

-Có gì mà không dám, đi vào nhà anh..

Đan Thư lưỡng lự mặc cho nó kéo tay đi..

-Đi vào đây..

-Em sợ lắm

-Có cái quần què gì mà sợ với chả không? Nhà anh mổ thịt người à?

-Tại vì.. tại vì em làm gái..

-Ôi giời ơi bị dồ à? Đi vào đây với tôi..

-Hihi có anh bị dồ ý, học đâu cái câu đó mà cứ nói suốt thôi..

Nó nắm tay nhỏ kéo vào.. Đan Thư thấy nó vậy thì cười khúc khích rồi cũng đi theo nó, không quên mở cốp lấy giỏ quà tết màu đỏ khá đẹp.. Vào đến nhà, mẹ nó nhìn ra lúc đầu cứ tưởng Mía về nhưng khi nhìn kĩ thì tỏ ra ngạc nhiên

-Ơ cháu là..

-Đây là Đan Thư, bạn của con dưới Quảng Ninh, về đây chúc tết nhà mình..

-Dạ cháu chào bác ạ..

Ngọc Anh đang trong bếp thì chạy ù ra, cũng nghĩ là Mía về nên hớn hở..

-A Quỳnh Anh.. ơ.. ơ..

-Ơ a cái gì, không phải Quỳnh Anh

-Đây là..

-Bạn tao, vào bếp nấu ăn tiếp đi

Ngọc Anh lạ lẫm nhìn soi xét Đan Thư 1 lúc rồi cũng gật gù đi vào trong bếp tiếp tục nấu ăn.. Đan Thư có vẻ ngại, cúi mặt xuống vân vê cái túi xách..

-Cháu đi từ Quảng Ninh lên à, đi xa thế có mệt không? - Mẹ nó ân cần hỏi

-Dạ đường vắng nên đi cũng nhàn bác ạ.. Năm mới cháu chúc sức khoẻ 2 bác và anh chị ạ, cháu có giỏ quà, bác để lên thắp hương giúp cháu ạ..

Mẹ nó ngạc nhiên quay sang nhìn nó, đến nó còn ngạc nhiên thì mẹ nó đã là cái gì.. Câu nói đó giống như thể hiện rằng hôm nay nó dẫn Đan Thư về ra mắt gia đình..

-Thế cháu là bạn gái của Nam hả..

Nhỏ không nói gì chỉ dạ vâng bé xíu.. Nó thấy tình hình không ổn lắm liền lên tiếng thanh minh..

-Đan Thư là bạn con thôi, để con mang giỏ quà lên thắp hương…

Nói rồi nó cũng đập tay ra hiệu cho Đan Thư sau đó thì xách giỏ quà chạy lên tầng.. Đan Thư sau 1 hồi trò chuyện với nó thì cũng xin phép vào bếp để chuẩn bị cơm..

Thằng Hưng đi cùng bố Quang chúc tết lúc sáng cũng về đến nhà.. Thấy có ô tô đỏ đỗ ngoài ngõ mà biển Quảng Ninh.. Thằng Hưng cũng tưởng Mía về, nhưng khi nhìn thấy Đan Thư thì mồm há hốc ra..

-Ơ bạn này có phải là..

-Câm mõm lại, đi chắt rượu đi để ăn cơm..

Nó nháy mắt, thằng Hưng hiểu ý cũng cặm cụi vào trong chân cầu thang chắt rượu ra bát tô.. Đi qua nó không quên để lại câu nói

-Mày giỏi thật, tao cũng chịu mày luôn đấy.. Bà Thu mà biết thì to chuyện..

-Im đi, biết hay không là từ mồm mày ra đấy..

Nói chung thì nhà nó hiếu khách nên không có vấn đề gì nan giải cả.. Chỉ có mẹ nó là có chút buồn thôi.. Lúc ngồi uống nước, không có Đan Thư ở đó, mẹ nó thở dài..

-Mày lắm mối quá Nam ạ, cái gen này đúng không lệch đi đâu được..

Nó lúc đó đang đọc tin tức về dịch Covid bên Trung Quốc nên cũng không để ý gì lắm.. Đan Thư thì biết ngay mai nó xuống Quảng Ninh nên trong bữa cơm cũng xin phép bố mẹ nó được ở lại nhà nó 1 ngày rồi mai chở nó xuống cùng luôn.. Vừa tiện xe lại tiết kiệm, bố mẹ nó cũng đồng ý ngay vì nhỏ nhẹ nhàng, ngoan ngoãn lại xinh nữa.. Ai mà nỡ từ chối..

Chỗ nó thì chả có gì chơi nên tối đó nó đưa Đan Thư lên Paloma, nơi chứng kiến tuổi trẻ nông nổi và những tình yêu vụn vỡ của nó.. Lần nào về nó cũng lên đây để uống cafe, nghiền ngẫm.. Từng hình ảnh năm đó cũng vì thế mà hiện về, tua chậm lại như 1 bộ phim đen trắng..

-Quậy đủ chưa? Xuống đến Quảng Ninh đừng có tự ý hành động như hôm nay nhé, làm gì cũng phải bảo anh trước..

-Vâng, tại em nhớ anh quá đó..

-Đồ dồ, xuống thì ở đó đi, lại còn về tận đây nữa.. Mà em tìm đường cũng giỏi thật nhỉ?

-Em đâu có ngốc đâu, em đi cao tốc về thẳng Hà Nội rồi mới ấn định vị để nó chỉ đường mà.. Hihi

-Ừ anh công nhận em thông minh, nhưng làm những trò khùng điên thôi..

-Mà em thấy hình như anh đang có chuyện gì buồn đúng không? Anh cãi nhau với người yêu à?

Nó không trả lời, chỉ gật đầu rồi nhập ngụm cafe đã nhạt bớt bởi đá.. Mấy hôm nay quay cuồng với Tết nhất, rượu chè bê tha khiến nó quên mất Mía.. Lúc tỉnh táo, nó thấy hành động của nó với Mía như thế cũng không đúng cho lắm, nhưng chuyện đã lỡ rồi, nó không biết phải làm như thế nào nữa.. Chắc có lẽ đợi qua tết xuống đó, gặp Mía rồi làm lành sau vậy..

Sáng hôm sau nó xuống Hạ Long từ sớm, 4h sáng đi mà hơn 6h sáng đã đến nơi.. Đan Thư rủ nó ăn sáng nhưng nó từ chối vì phải vào cơ quan luôn để còn thay quần áo, chuẩn bị họp khai xuân.. Sau vài lời ngậm ngùi thì Đan Thư cũng buông nó ra khi nhỏ ôm vội nó trên xe.. Nó lên phòng cất đồ, mang xuống bếp ít quà bánh đặc sản ở nhà, sau đó thì pha ấm trà mới, chuẩn bị bánh kẹo cho phòng chú Đức

Mọi người đã đến cơ quan hết, ngồi trà nước nói chuyện chúc tết nhau vui vẻ nhưng vẫn không thấy Mía đâu, lúc này nó có đôi chút sốt ruột, cứ tí lại nhìn ra ngoài ngóng đợi..

Nó thấy 1 con camry đỗ trước cửa cơ quan, nheo mắt nhìn thì thấy Đạt đang bước ra, vẫn phong cách lịch lãm đó và mở cửa ghế phụ.. Còn làm động tác che nóc xe để tránh cho người bên trong cộc đầu chứ.. Nó thấy Mía bước xuống, cười nói vui vẻ lắm..

Nó như ghen với hình ảnh mà nó nhìn thấy.. Mía đi lên nhìn thấy nó, nó nhìn lại với ánh mắt bực tức.. Sau đó thì nó quay lưng, đi thẳng lên tầng mà không nói gì.. Có lẽ Mía cũng hiểu ra vì sao nó lại trở nên tức giận như thế..

-Anh..

Nó nghe thấy tiếng Mía gọi nó, rất bé.

Đề xuất Tiên Hiệp: Thương Nguyên Đồ (Dịch)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Nguyen Hai Anh

Trả lời

7 tháng trước

vậy là Nam lấy Linh phải không ạ, vì lấy Ngân chỉ là diễn ra trong mơ

Ẩn danh

Msi Mainboard

7 tháng trước

Lấy Ngân bác ơi :)

Ẩn danh

Bruh

6 tháng trước

tự nhiên kết có Linh là như nào hả bác?

Ẩn danh

Gangv

6 tháng trước

@bruh tác giả chấp niệm lớn quá thôi. chứ theo dữ kiện thì lấy Ngân rồi :d âu cũng là cái số

Ẩn danh

satnat123 [Chủ nhà]

Trả lời

7 tháng trước

Đến đây là kết thúc bộ Hồi ký mưa, chúng ta đã cùng nhau đồng hành 4 năm ngoài đời và 12 năm ở trong truyện.. Chắc hẳn sẽ có nhiều bác đặt dấu hỏi cho chap END này về những tình tiết của nó.. Vậy thì tôi xin thưa rằng đây là 2 cái kết, hi vọng rằng nó đều sẽ làm dịu đi những sự nuối tiếc dành cho các nhân vật của độc giả.. Các bác đứng ở 1 góc độ nào đó, đọc truyện và cảm nhận, lựa chọn cho mình 1 cái kết có thể làm thỏa mãn cảm xúc của bản thân.. Còn với tôi, đó chính là những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời, vốn dĩ muốn chống lại sự vô thường của nó.. Để có thể tự thay đổi số phận 1 lần.. Hơn 800 ngàn từ với nhiều nhân vật, câu chuyện cùng cảm xúc hỷ nộ ái ố đã đến lúc phải nói lời kết thúc.. Hi vọng rằng các bác sẽ luôn ủng hộ tôi ở bộ mới sắp ra mắt có tên “Hồi Ký mưa phiên bản truyện”.. Mọi yêu thương của độc giả xin gửi về: STK:1018018849 Ngân hàng Vietcombank Để tôi có động lực tiếp tục phục vụ các bác.. Xin cảm ơn ạ..

Ẩn danh

Nang2007

Trả lời

8 tháng trước

Cuối cùng là tác giả lấy ngân vì có sản phẩm hả 😂

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

THẰNG NAM ĐÂU UPDATE TIẾP ĐI ĐANG ĐỌC CUỐN

Ẩn danh

Nang2007

8 tháng trước

Donate cho tác giả mà bảo ông ý gửi cho

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

Đọc hay quá ai có info mấy nv chính k nhỉ cho mình xin với

Ẩn danh

Nang2007

8 tháng trước

Chỉ có trang của ông tác giả thôi còn các nhân vật thì chỉ 1 số người biết thôi

Ẩn danh

Trung Sen

8 tháng trước

CHO MÌNH XIN TRANG TÁC GIẢ VỚI ĐANG ĐỌC HAY THÌ HẾT CHAP

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

đọc cháp 25 26 chỉ muốn chửi đm thằng Nam thôi kkkk tôi đang đọc đến chap 26 chưa đọc hết câu chuyện nhé

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

hay quá mình rất thích đọc mấy cái truyện voz này đọc cả ngày k chán rồi vừa đọc vừa nghĩ về thơi đi học bao nhiêu kỉ niệm ùa về, nhớ thật sự

Ẩn danh

Msi Mainboard

Trả lời

11 tháng trước

bao h ra chap tiếp theo v ad hóng quá 🥲

Ẩn danh

mai thành

Trả lời

11 tháng trước

Chap mới đi thím ơi

Ẩn danh

Hoàng Hồ Bảo

Trả lời

11 tháng trước

Ủa p ngoại truyện nhật ký mại anh 5 6 phần mà k thấy nhỉ