Logo
Trang chủ
Phần 3: Mưa Mùa Thu và Em

Phần 3 - Chương 28

Đọc to

Bình thường trong mỗi buổi giao ban thì nó với Mía đều ngồi cạnh nhau nhưng lần này nó ngồi hẳn sang phía bên đối diện với Mía.. Cả buổi hôm đó dù không khí vui vẻ, được nhận lì xì nhưng mặt nó cứ nghiêm lại chẳng thể vui nổi.. Nhìn hành động lúc sáng khiến nó tức điên lên vì ghen tuông, giờ nhìn Mía cười nói như không có chuyện gì xảy ra thì nó càng tức hơn..

Dịch Covid ngay lập tức trở nên báo động khi số người liệm như ngả rạ.. Chính vì vậy chính sách đóng biên đã bắt đầu được thực hiện, những chuyến bay từ Trung Quốc về sân bay Vân Đồn cũng được phong toả cách ly.. Vấn đề cấp bách lúc này là ai sẽ là người xung phong ra đó để làm tin tức.. Mọi người thì đều sợ trước đại dịch này nên lưỡng lự.. Nó muốn đi, không phải vì nó nhiệt huyết mà vì nó muốn tránh mặt Mía lúc này.. Vậy nên sau 1 hồi thì nó dơ tay xung phong.. Mía bỗng nhìn nó với ánh mắt lo lắng..

-Để em đi ạ..

Sau khi trao đổi, ghi chép về những kế hoạch cần làm và lời hứa phải tuyệt đối giữ khoảng cách an toàn với hành khách vừa từ Trung Quốc trở về thì nó bắt đầu chuẩn bị đồ đạc để lên đường.. Mía cứ đứng đó nhìn nó, dường như muốn nói gì nhưng thấy thái độ của nó dứt khoát cũng chẳng thể thốt lên lời.. Còn nó thì mặc kệ, trong người nó lúc này chỉ là những ghen tuông mù quáng về hình ảnh kia cùng với công việc sắp tới.. Nó không để tâm đến bất cứ điều gì nữa

Vấn đề đi làm, cách ly ra sao thì nó không nhắc đến nữa, chắc tất cả mọi người đều biết thời gian đầu Việt Nam chúng ta đã chống dịch tốt như thế nào trước ngày mở cửa đương đầu với dịch.. Nó sau chuyến đi đó cũng phải từ cách ly ở phòng riêng 7 ngày.. Ngày đầu thì chưa có kít test, chỉ nhận biết biểu hiện thông qua thời gian ủ bệnh.. Sau 7 ngày vẫn bình thường là có thể xuất chuồng.. Trong suốt thời gian đó, nó chỉ nhắn tin gọi điện trò chuyện với Đan Thư, Mía gọi và nhắn tin nó đều không nghe.. Cuộc gọi lúc đầu dày đặc, tin nhắn hỏi han về tình hình của nó cũng nhiều nhưng rồi thưa dần theo từng ngày..

Ngày nó hết tự cách ly, mọi người đều đã đeo khẩu trang, đo thân nhiệt, rửa tay sát khuẩn và làm việc, ăn uống giãn cách.. Nó cũng thực hiện theo đúng yêu cầu của chính phủ.. Đó là cách phòng dịch thôi chứ đợt đó dịch ở đâu là phong toả ở đó, còn vùng xanh thì các hoạt động vẫn bình thường, quán ăn, cafe, karaoke và bar còn chưa bị cấm..

Nó trở về làm việc bình thường, có 1 cảm nhận rằng Mía lúc này không còn dõi theo nó nhiều như trước, thi thoảng chỉ liếc nhìn nó quan sát thôi.. Nếu để hỏi rằng tại sao lúc đó nó lại thờ ơ như thế, không phải nó yêu Mía hay sao thì nó xin trả lời rằng nó vẫn rất yêu Mía, tình cảm của nó với Mía không hụt đi mà thậm chí còn tăng lên vì nhiều lúc nó đã thấy nhớ Mía rất nhiều.. Nhưng..

Nó nghĩ đến hình ảnh đó, nhớ đến sự lừa dối đóng kịch của chị năm đó, nhớ đến hình ảnh chồng Mai Anh đến đón Mai Anh đi, nhớ lại Khánh vì theo đuổi Linh mà theo sang cả bên Mỹ khiến nó dường như tủi thân và phát tiết ra bên ngoài.. Chính vì vậy, nó không làm lành trước với Mía, nó muốn em phải đứng trước mặt nó, nhận lỗi về lần to tiếng ở nhà em và giải thích cho nó về mối quan hệ giữa em với thằng Đạt..

Cuối tuần lại tới, nó và Mía đã giận nhau chính xác được hơn 20 ngày.. Có nhiều lúc nó nghĩ rằng mối lương duyên này đã đứt đoạn nên cũng đã nghĩ nhiều phương án để chuẩn bị cho điều đó.. Nó lúc này, không muốn là nó của năm tháng đó nữa, nó muốn trở nên mạnh mẽ hơn, bất cần hơn là tháng ngày uỷ luỵ..

Hôm đó đang ngồi chơi game thì điện thoại nó có tin nhắn mes, mở ra thì thấy nhỏ Ly nhắn tin cho nó..

-Anh có đang rảnh không?

-Ly à, anh đang rảnh đây..

-Em xin chút thời gian, anh ra Kafa bao biển gặp em nói chuyện 1 lúc được không?

-Có chuyện gì vậy em?

-Chuyện của anh với Quỳnh Anh, anh cứ ra đây đi rồi mình nói..

Bỏ dở 4 người đồng đội tội nghiệp trong chế độ đơn đôi, nó khoác cái áo mỏng rồi cũng ra quán mà Ly hẹn.. Thấy nó, Ly vẫy tay lên gọi

-Sơn đâu mà lại đi 1 mình thế này?

-Sơn hôm nay làm đêm anh ạ, anh ngồi đi, uống gì để em gọi…

-Em ơi cho anh 1 cốc cafe nâu nhiều đá ít sữa..

Nó gọi xong rồi cũng quay sang cười và hỏi nhỏ Ly

-Em gọi anh ra đây có chuyện gì..

Ly chỉ nhìn nó, không cười, thở dài và hỏi

-Anh có yêu Quỳnh Anh không?

-Sao em lại hỏi vậy?

-Anh trả lời em trước đã..

-Anh có yêu Quỳnh Anh hay không chắc em nhìn vào em cũng nhận ra chứ không cần phải hỏi anh như vậy..

-Vâng, nhìn những gì anh làm cho Quỳnh Anh từ vụ thằng Đức Anh thì em cũng biết rằng Quỳnh Anh may mắn khi chọn đúng người, nhưng mà..

-Có chuyện gì vậy em?

Nó thấy có điềm gì đó trong lời nói của Ly, liền sốt sắng gặng hỏi

-Anh cứ thế này với nó mãi sao anh.. Chuyện của anh với nó, em nghe cả rồi, anh làm nhiều chuyện vì nó vậy, anh không thể bao dung cho nó 1 lần được sao?

Nó trầm ngâm trước lời nói của Ly, trong lòng cũng có chút dao động, suy nghĩ về những chuyện mà nó làm, nó cũng cảm thấy nó có đôi chút gia trưởng..

-Em hiểu là anh đang rất tức vì thái độ của nó hôm đó, và chuyện càng tệ hại khi anh nhìn thấy cảnh anh Đạt đưa nó đi làm.. Nhưng em giải thích hộ nó, anh nghe hay không thì tuỳ anh nhé.. Hôm đó là xe nó hỏng, nó gọi em đưa nó đi làm nhưng em lại không ở Hạ Long, Kim Anh với Hân thì ở tít bên Hùng Thắng nên em không tiện nhờ.. Chính em là người gọi điện nhờ anh Đạt đưa nó đi làm vì nhà anh Đạt ngay gần nhà nó..

Thấy nó im lặng lắng nghe, Kim anh tiếp lời..

-Nếu cứ đà này, anh sắp mất Quỳnh Anh rồi đấy anh có biết không? Anh Đạt từ tết đến giờ tấn công Quỳnh Anh ghê lắm.. Nó vì buồn chuyện của anh nên cũng buông thả dần, gần đây 2 người họ suốt ngày đi ăn đi cafe với nhau suốt thôi..

Nó sợ, cảm giác sợ mất người yêu dâng lên trong người nó.. Nó rút điện thoại ra để bấm số Mía.. Ly bỗng đưa tay ra ngăn nó lại..

-Nghe em nói, anh biết mình phải làm gì chưa? Trả lời em đã rồi hãy gọi cho nó..

-Anh hiểu rồi, anh là đàn ông, không nên gia trưởng và chấp nhặt như vậy.. Bây giờ anh sẽ đến nhà và xin lỗi với Mía, anh yêu Mía và anh cũng không muốn đoạn tình duyên này đứt đoạn lãng xẹt như vậy được..

Nhỏ Ly nở 1 nụ cười hiền, nhưng vẫn can nó gọi điện cho Mía..

-Anh không cần gọi, Quỳnh Anh cũng đang ở đây, đang ngồi ở trên tầng 2

Ly chỉ lên tầng 2 khiến nó ngỡ ngàng, định đứng dậy đi lên thì Ly can nó tiếp lần 3..

-Quỳnh Anh gọi em đến đây uống cafe, nhưng nó đi cùng với anh Đạt, em thấy tình hình không ổn nên mới xuống đây ngồi đợi anh ra nói chuyện.. Bây giờ anh nghe em nha, lên trên đó nói chuyện thật vui vẻ xong sau đó thì kéo Quỳnh Anh đi nơi khác rồi 2 người trò chuyện.. Còn Anh Đạt cứ để em lo nhé..

-Anh hiểu mình cần làm gì mà, yên tâm anh sẽ không hành sự như 1 đứa trẻ con đâu.. Cảm ơn em nhiều nha Ly, hì

-Em là em quý anh nhất đấy, xong vụ này liệu mà trả công em nha..

Ly cũng cười đánh nhẹ vào tay nó trêu chọc, nó cũng cười tươi vui vẻ cùng Ly bước lên trên.. Đến cửa, nó thấy thằng Đạt nhìn ra và thấy nó, còn Mía thì đang ngồi quay lưng về phía cầu thang nên không thấy..

Bỗng thằng Đạt nắm lấy tay Mía rồi kéo Mía dịch vào, không những thế, nó còn ôm Mía và dơ điện thoại lên cao để chụp ảnh.. Nó thấy Mía cũng không phản ứng gì, chỉ dơ tay ra hình hello để chụp cùng thằng Đạt, đầu còn ngả dần vào vai của thằng Đạt nữa.. Mắt nó trợn tròn, nhỏ Ly cũng ngạc nhiên, lắp bắp..

-Ơ..

-Em muốn anh thấy cảnh này hả? - Nó quay sang, giọng nói nhẹ nhàng không gay gắt nhưng trong đó là 1 thái độ thản nhiên đến đáng sợ..

-Không phải đâu anh, anh đừng..

Nó quay người bước xuống, nhỏ Ly thì đứng đó gọi với theo, hét lên..

-Anh Nam.. Anh Nam.. Quỳnh Anh, mày còn ngồi đó được à?

Chuyện trên đó, nó không biết nên không tả được, chỉ biết rằng nó bước nhanh ra lấy xe, đội mũ bảo hiểm, kéo khẩu trang lên rồi đề máy.. Nó thấy Mía chạy theo đứng ở chân cầu thang tầng 1 sững sờ nhìn nó.. Nó trả lại bằng 1 cái nhìn tức giận rồi cũng phóng xe đi thẳng..

Nó có thể bình tĩnh mà suy xét mọi chuyện theo nhiều hướng khác nhau nhưng với tình yêu thì khác.. Có lẽ những tổn thương, đau khổ của năm ấy đã khiến nó phải dè dặt hơn.. Nhiều người hỏi rằng sao nó có thể trưởng thành, điệm đạm trong cuộc sống mà tình yêu lại độc đoán, vội vã, không lắng nghe, thấu hiểu như vậy thì nó xin trả lời rằng.. Nó sợ, sợ một lần nữa đi vào vết xe đổ của quá khứ..

Nó không muốn về cơ quan, cũng chẳng biết có thể đi đâu vì lòng nó bộn bề suy nghĩ.. Lại càng không thể làm 1 kẻ điên như thời niên thiếu được.. Nó cứ đi thế, đi mãi, không có chặng đường kết thúc, cứ vòng qua vòng lại như ai dẫn, cuối cùng thì đến bờ biển Bãi Cháy.. Nó đi qua cả quán bar biển, liếc nhìn vào như muốn tìm hình bóng ai đó quen thuộc.. Trong tiếng nhạc chát chúa, ánh đèn chớp đang nháy loạn lên cho 1 bản remix cực căng, nó dường như thấy bóng dáng Đan Thư, đang ngồi cạnh 1 tên bụng phệ, 2 tay kính cẩn mời rượu.. Còn lão, lão đang ôm eo nhỏ, đưa mũi lên hít hà làn da trắng bóc thơm tho đó, trông như 1 con dê già dâm đãng..

Nó thở dài rồi tiếp tục đi ra xa khỏi nơi ồn ã đó, đi đến 1 quán vinmart, nó bước vào mua lấy chục lon bia tiger lạnh.. Sau đó thì quay trở lại bãi biển ấy.. Mở nắp từng lon đưa lên tu ừng ực.. Dòng bia lạnh chảy qua cổ họng kèm theo những cơn gió biển thổi ào ạt khiến nó rùng mình.. Đến cuối cùng, nó vẫn là kẻ thua cuộc..

Xung quanh vẫn đông đúc người qua lại, chẳng ai để ý đến 1 kẻ như nó.. Có chăng thì chỉ vài ánh mắt liếc qua rồi chỉ chỏ mà thôi.. Nó cũng mặc kệ, toàn người dưng, đâu có ai biết nó vừa trải qua những gì đâu.. Điện thoại của nó rung lên liên tục là cuộc gọi của Mía, của Ly và cả của chị.. Nó bấm tắt nguồn cho đỡ phiền phức, lúc này nó chỉ muốn 1 mình, mang nỗi sầu này tâm sự cùng với biển cả.. Nơi đã chứng kiến chiều hoàng hôn năm ấy..

Nó nằm xuống, mắt nhắm dần, hít thở sâu và suy nghĩ..

Thất tình à? nó nhớ về nó của những năm tháng trước đây.. Thêm lần này nữa, có gì đáng sợ đâu?

Tháng năm nhẹ tênh đi qua, cùng khóc, cùng cười, tự mình làm những trò điên rồ nhất đã trôi vào dĩ vãng. Giờ đây đơn giản hơn nhiều, chỉ khác là nó lại mất thêm một chút niềm tin vào tình yêu!

Nó nghĩ lại chuyện tình của nó và Mía.. Vào một ngày không hẹn mà gặp, tự nhiên đến với nhau qua 1 lần lầm lỡ. Không ồn ào, không lãng mạn như trên phim, đến với nhau bình yên lắm. Mọi quy chuẩn hoàn toàn bị phá vỡ, chỉ đơn giản là yêu.

Sau bao nhiêu năm tháng, đến bây giờ nó mới thấy rằng thất tình có gì mà đáng sợ. Đi qua một cuộc tình lại có thêm bài học để trưởng thành. Nó phải chấp nhận rằng dù bản thân dành thời gian là một giờ, một ngày thậm chí là một tháng để nhớ một người thì cũng không thể khiến quá khứ quay lại. Hạnh phúc ấy mãi chỉ là một đoạn hồi ức để nó cất giấu những điều đẹp đẽ nhất thôi.

Nhưng dù đã tự an ủi bản thân mình như vậy nhưng nó vẫn cảm thấy tủi thân, rồi nó khóc, nó khóc tu tu có lẽ bởi vì men say của mấy lon bia tác động.. Tiếng khóc ấy không vang xa, không ồn ã, chỉ có tiếng nấc liên hồi như muốn nuốt trọn 2 hàng nước mắt vào trong..

Nó khóc vì nó thấy mình khổ quá, tủi thân quá, đáng thương quá.. Nó khóc cho cả tuổi trẻ của nó cứ mãi đau đáu trong cảm xúc của tình yêu.. Nó khóc vì sự dày vò ngạt thở mà những người nó từng yêu thương mang lại.. Nó khóc, khóc vì biết bản thân đã đến cùng cực của sự mệt mỏi..

Nó bóp nát vỏ lon bia vừa uống xong, rồi đập mạnh xuống nền cát như phát tiết nỗi lòng của nó với biển cả mênh mông.. Dường như hiểu rằng nó cần an ủi, biển cả đáp lại nó, mang theo từng cơn gió đến nhẹ nhàng xoa dịu ..

Một chiếc áo khoác được khoác vào vai nó, nó nhớ đến năm đó, khi còn là 1 đứa trẻ mới lớn ngỗ nghịch.. Cũng chính nơi đây, chị đã đến và ôm nó vào lòng, vỗ về, xoa dịu đi nỗi buồn của nó.. Nó không ngạc nhiên, không quay lại nhìn theo quán tính, chỉ đưa lon bia lên uống rồi thản nhiên mà đáp rằng:

-Hoài Thu, chị lại đến phải không? Sao lúc nào chị cũng đến vậy, chị định khiến em mang nợ chị suốt đời này à, chị muốn kiếp sau em phải gặp và trả nợ cho chị, chị mới vừa lòng hay sao?

Người đó không đáp lại, chỉ nhẹ nhàng nhặt vỏ lon bia đang vung vãi quanh nó, cho vào túi bóng rồi nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh nó..

-Anh định phá môi trường biển ở đây à, uống xong phải cất vỏ đi chứ, mẹ thiên nhiên nhìn thấy sẽ nổi giận lắm đó..

Không phải là chị, nhưng giọng nói vẫn thật quen, nó quay sang nhìn, là Đan Thư, nhỏ đang nhìn nó với ánh mắt hiền từ xen lẫn sự buồn tủi khi thấy bộ dạng của nó..

-Tại sao em lại ở đây?

-Chuyện đó không quan trọng bằng tâm trạng của anh lúc này..

Đan Thư nhẹ nhàng kéo đầu nó tựa vào lòng rồi ôm nó lại.. Giữa bộn bề suy nghĩ, nó không thể nghĩ thêm điều gì nữa.. Cứ mặc vậy, dẫu sao bỏ đi vỏ bọc mạnh mẽ bên ngoài, nó cũng rất yếu lòng mà..

-Đừng buồn nữa, có em ở đây rồi.. Tại sao uống bia lại không gọi em nhỉ..

-Em đang đi làm mà

-Kiếm tiền rất quan trọng, nhưng nó chỉ quan trọng với em trước đây, còn bây giờ, anh quan trọng hơn điều đó..

-Anh muốn 1 mình..

-Điều đó cũng chưa chắc là tốt, thấy không, 1 cái ôm như thế này, nỗi buồn trong anh có phải vơi đi rất nhiều rồi đúng không?

-Tại sao em tìm được anh..

-Là chị của anh gọi cho em, à không phải, là chị ấy nói anh Phong gọi cho em?

-Anh Phong thì có liên quan gì..

-Chị ấy nói anh đang buồn và chắc chắn rằng anh đang ngồi trên bãi biển gần chỗ em làm việc.. Chị không thể ra nên nhờ em ra đây, mang cho anh 1 chiếc áo khoác, ngồi cùng anh 1 lúc và đưa anh về..

Không cần nghe thêm nó cũng đã dần dà đoán ra được mọi chuyện.. Có lẽ Mía đã gọi cho chị và kể hết sự việc ngày hôm nay.. Nhưng chị đã có chồng, có con và phải lo toan cho gia đình nhỏ ấy thì làm sao có thể ra đây cùng nó được.. Là chị hiểu nó, hiểu nó đến mức hiểu hơn cả bản thân chị nên mới biết chắc chắn rằng nó sẽ không đi đâu ngoài việc trốn ra đây gặm nhấm nỗi đau..

Hoài Thu, em lại nợ chị nữa rồi..

Đề xuất Tiên Hiệp: Đỉnh Cấp Gian Thương [Dịch]
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Nguyen Hai Anh

Trả lời

7 tháng trước

vậy là Nam lấy Linh phải không ạ, vì lấy Ngân chỉ là diễn ra trong mơ

Ẩn danh

Msi Mainboard

7 tháng trước

Lấy Ngân bác ơi :)

Ẩn danh

Bruh

6 tháng trước

tự nhiên kết có Linh là như nào hả bác?

Ẩn danh

Gangv

6 tháng trước

@bruh tác giả chấp niệm lớn quá thôi. chứ theo dữ kiện thì lấy Ngân rồi :d âu cũng là cái số

Ẩn danh

satnat123 [Chủ nhà]

Trả lời

7 tháng trước

Đến đây là kết thúc bộ Hồi ký mưa, chúng ta đã cùng nhau đồng hành 4 năm ngoài đời và 12 năm ở trong truyện.. Chắc hẳn sẽ có nhiều bác đặt dấu hỏi cho chap END này về những tình tiết của nó.. Vậy thì tôi xin thưa rằng đây là 2 cái kết, hi vọng rằng nó đều sẽ làm dịu đi những sự nuối tiếc dành cho các nhân vật của độc giả.. Các bác đứng ở 1 góc độ nào đó, đọc truyện và cảm nhận, lựa chọn cho mình 1 cái kết có thể làm thỏa mãn cảm xúc của bản thân.. Còn với tôi, đó chính là những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời, vốn dĩ muốn chống lại sự vô thường của nó.. Để có thể tự thay đổi số phận 1 lần.. Hơn 800 ngàn từ với nhiều nhân vật, câu chuyện cùng cảm xúc hỷ nộ ái ố đã đến lúc phải nói lời kết thúc.. Hi vọng rằng các bác sẽ luôn ủng hộ tôi ở bộ mới sắp ra mắt có tên “Hồi Ký mưa phiên bản truyện”.. Mọi yêu thương của độc giả xin gửi về: STK:1018018849 Ngân hàng Vietcombank Để tôi có động lực tiếp tục phục vụ các bác.. Xin cảm ơn ạ..

Ẩn danh

Nang2007

Trả lời

8 tháng trước

Cuối cùng là tác giả lấy ngân vì có sản phẩm hả 😂

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

THẰNG NAM ĐÂU UPDATE TIẾP ĐI ĐANG ĐỌC CUỐN

Ẩn danh

Nang2007

8 tháng trước

Donate cho tác giả mà bảo ông ý gửi cho

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

Đọc hay quá ai có info mấy nv chính k nhỉ cho mình xin với

Ẩn danh

Nang2007

8 tháng trước

Chỉ có trang của ông tác giả thôi còn các nhân vật thì chỉ 1 số người biết thôi

Ẩn danh

Trung Sen

8 tháng trước

CHO MÌNH XIN TRANG TÁC GIẢ VỚI ĐANG ĐỌC HAY THÌ HẾT CHAP

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

đọc cháp 25 26 chỉ muốn chửi đm thằng Nam thôi kkkk tôi đang đọc đến chap 26 chưa đọc hết câu chuyện nhé

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

hay quá mình rất thích đọc mấy cái truyện voz này đọc cả ngày k chán rồi vừa đọc vừa nghĩ về thơi đi học bao nhiêu kỉ niệm ùa về, nhớ thật sự

Ẩn danh

Msi Mainboard

Trả lời

11 tháng trước

bao h ra chap tiếp theo v ad hóng quá 🥲

Ẩn danh

mai thành

Trả lời

11 tháng trước

Chap mới đi thím ơi

Ẩn danh

Hoàng Hồ Bảo

Trả lời

11 tháng trước

Ủa p ngoại truyện nhật ký mại anh 5 6 phần mà k thấy nhỉ