Nó ở bên chăm sóc Mía độ gần tuần thì Mía được xuất viện.. Do cũng đã lớn và trưởng thành nên Mía được bố cấp vốn cho việc kinh doanh sau khi xin nghỉ làm ở cơ quan nó.. Ngày chia tay Mía chỉ liên hoan ngọt thôi nhưng nó buồn dã man.. Tự nhiên kí ức tràn về từ những ngày đầu tiên gặp Mía cho đến lúc cả 2 đã là 1 đôi.. Vậy là từ nay ở cơ quan sẽ không còn bóng dáng của cô gái lăng xăng việc gì cũng nhận làm nữa, chẳng còn chiếc bánh bao, hộp xôi, cốc cafe thường ngày đặt trên bàn.. Cũng chẳng còn được cùng nhau ăn cơm mà em nấu nữa.. Nghĩ đến đây, nó buồn mang mác..
-Nè, không ở trong mà lại trốn sang đây hút thuốc à?
Mía đẩy vai nó, nó giật mình quay lại, thấy Mía thì quăng vội luôn điếu thuốc đang cháy dở..
-Dở à, sang bên kia đi, bên này toàn khói thuốc không thấy sao?
-Không sao, mặt anh trông ngộ thế kia, anh đang buồn à?
-Buồn gì chứ, vui còn không hết, giờ không còn cái đuôi nữa càng tự do chứ sao..
-Đừng hòng nhé, em để lại tai mắt ở đây đấy, liệu hồn..
Mía oang oang cái mồm khiến nó phải bịt mồm em lại, nhìn ra phía cửa hốt hoảng..
-Cái mồm, nói to thế mọi người biết thì sao?
-Ôi chồng em sợ à? Em giờ không làm ở đây nữa thì anh sợ cái gì.. Ngày mai em sẽ công khai cho toàn bộ mọi người biết chuyện tình yêu của mình..
-Ôi giời ơi bị dồ à? Bé cái mồm thôi, chồng với vợ cái gì - Nó sốt sắng..
-Giờ thì khỏi lo con thầy, vợ bạn gái cơ quan nhé.. Để em sang thông báo cho mọi người biết luôn..
-Ôi giời ơi, bị dồ rồi, đứng lại đã..
…
Đan Thư bận công việc trên nhà, nó không làm phiền em được nên không gọi, chỉ thi thoảng em mới gọi cho nó để trò chuyện nhanh vài phút thôi.. Em nói nhớ nó lắm nhưng không thể xuống được, có lẽ sau 49 ngày của bố, em vẫn phải ở nhà để còn lo cho Thiên được yên ổn.. Dù sao thằng nhóc 16 tuổi ở nhà 1 mình cũng có nhiều vấn đề đáng lo.. Đan Thư nghĩ vậy là đúng..
Còn về Mía thì em làm thật, ngay tối đó em đã thay ảnh đại diện của em bằng ảnh thân mật của 2 đứa hôm trên vịnh Lan Hạ.. Mà lại còn chụp trong phòng nghỉ, đằng sau là đống chăn chiếu còn đang nhàu nhĩ.. Bức ảnh ấy đăng có 20p đã được gần 300 like, hơn 200 cái bình luận, từ bạn bè của Mía, người thân và cả anh em bạn bè của nó ở cơ quan.. Ôi lúc đó cảm giác nó ngại thật sự, chỉ muốn ngồi tên lửa mà lên mặt trăng chơi vài ngày để chuyện này lắng xuống thôi..
Vì do hút thuốc quá nhiều nên giờ Mía đã trở thành nghẹo, nghẹo như nghẹo hớt tiu vậy, không có thuốc thì không chịu được, vật vã.. Nó lại đồng hành cùng Mía trong hành trình cai thuốc lá.. Còn nói vì sao Mía nghiện thuốc thì phải quay trở lại ngày hôm đó, hôm mà nó bắt được quả tang Mía đang hút thuốc trộm trong phòng..
…
-Tại sao em lại hút thuốc? Em có biết em đang bị viêm phổi không?
Nó giằng lấy điếu thuốc rồi ném vào thùng rác.. Còn Mía thì có vẻ sợ trước thái độ của nó, chỉ cúi mặt..
-Em hút thuốc bao lâu rồi?
-3 tháng..
-Đã nghiện chưa?
-Nghiện rồi ạ.. - Mía vẫn sợ sệt..
Thấy vậy nó đành phải hạ giọng rồi kéo em ngồi xuống bên cạnh mà ôm lấy em..
-Tại sao em lại hút thuốc lá..
Mía không nói gì, chỉ tránh ánh mắt của nó, thấy vậy thì nó xiết chặt vòng tay hơn..
-Nói cho anh biết, tại sao em hút thuốc..
-Tại vì, tại vì em muốn giống anh?
-Giống anh?
Nó ngạc nhiên trước câu trả lời của em..
-Tại em thấy những lúc mệt mỏi, anh toàn ngồi 1 mình hút thuốc, sau khi hút xong thì anh trở nên tươi tỉnh hơn ý..
-Ôi giời ơi bị dồ à, đó là thói quen chứ nó liên quan gì đến tâm trạng hay mệt mỏi đâu..
-Tại em thấy vậy nên cũng thử.. Lúc anh đi em buồn lắm, em cứ nghĩ em làm vậy thì em sẽ tươi tỉnh hơn.. Ai ngờ đâu em bị nghiện híc..
Nó buông em ra, sau đó thì hôn lên môi em 1 nụ hôn dài.. Mía lúc đầu ngạc nhiên trước hành động của nó nhưng cũng nhắm mắt mà đáp lại.. Nụ hôn ấy dài lắm, có cả vị ngọt của tình yêu và cả vị mặn của nước mắt..
-Anh xin lỗi, anh đã làm khổ em rồi..
-Em sẽ bỏ thuốc lá, em không hút nữa đâu, vì anh về rồi đây mà..
-Ừ anh sẽ giúp em..
Nó phải giúp Mía bởi vì nó hiểu cai thuốc lá khó đến như thế nào, nó từng hứa bỏ cả chục lần rồi mà chưa lần nào thành công cả..
…
1 mùa hè nữa lại về, trời nắng như đổ lửa, nóng đến chảy cả mỡ… Nó không thể ngồi ở phòng làm việc được nữa phải chạy sang phòng chú Đức ngồi cho mát.. Vừa hút thuốc vừa thở vừa thè lưỡi ra trông như con chó đói vậy.. Nó không hiểu sao nó ghét mùa hè và phải đi làm trong thời tiết này thế không biết, khó chịu bí bách cực kì.. Tầm này thì chỉ có vài cốc bia mới có thể giúp nó trở nên vui vẻ hơn thôi..
Mía cũng đã cai được thuốc lá sau 1 tháng vất vả, nỗ lực… Tình yêu có thể giết chết 1 con người vốn khoẻ khoắn năng động nhưng cũng là liều thuốc để chúng ta trở nên vui vẻ, hạnh phúc hơn.. Bằng chứng Mía vừa khỏi bệnh, vừa quyết tâm cai được thuốc lá, vừa ăn uống đầy đủ và tăng cân nhanh chóng, da thịt hồng hào trở lại, thậm chí còn xinh hơn trước ấy chứ..
Sau khi nghỉ việc, Mía trở về ở nhà nghỉ ngơi và có những dự tính riêng của bản thân mình.. Em nói em muốn vay thêm bạn bè và thế chấp ngôi nhà mà mẹ để lại cho em ra ngân hàng để lấy đủ vốn.. Chuyện này cũng đã khiến nó và em tranh luận với nhau 1 trận khá là hay.
-Anh ơi, bố cho em 1 tỷ nhưng giải ngân làm 2 lần, mỗi lần 500 triệu.. Em tính vay thêm bạn bè mỗi đứa 1 ít.. Cái Ly thì cho em vay khoảng 150-200 rồi.. Với em đang có hơn 200 nữa.. Em tính mở 1 quán Pub, anh thấy có được không?
-Ngần ấy mà đủ mở à? Pub nhỏ bây giờ cũng phải rơi vào 3-4 tỷ, riêng tiền thiết kế nội thất, bàn ghế, loa đài đã ngót hơn tỷ rồi..
-Ngôi nhà này là mẹ dành được cho em khi bố mẹ ly hôn.. Giờ giá của nó cũng phải vào chục tỷ vì là đất mặt đường Hạ Long.. Em sẽ thế chấp với ngân hàng để vay thêm cho đủ..
Nó nghe vậy thì trong lòng bỗng dấy lên sự lo lắng.. Nó lo lắng không phải vì không tin Mía sẽ làm được mà nó lo rằng thời buổi dịch dã này, mở cái gì ra chỉ có khâm liệm thôi..
-Anh nghĩ thời điểm này, em nên tìm hiểu thật kĩ rồi hãy làm.. Giờ dịch dã như vậy, em mở ra xong lại có lệnh giãn cách xã hội cả tháng hay thậm chí vài tháng thì tiền đâu em gánh lãi ngân hàng?
-Anh cứ khéo lo, Việt Nam mình hiếm lắm mới thấy 1 2 ca mắc với cả mắc đâu phong toả đó chứ có phải phong toả cả nước đâu..
Nó chẹp miệng vì suy nghĩ đó của Mía, sau đó mở balo, lấy ra 1 tờ giấy rồi ngồi vẽ cho Mía xem..
-Đây nhé, anh phân tích cho Mía hiểu.. Anh đọc tin tức thường xuyên nên có thể hiểu được đại dịch này nó nghiêm trọng như thế nào.. Như này đây là F0 đúng không? F0 sẽ tiếp xúc với 4 F1 đi chẳng hạn, 4 F1 lại tiếp xúc với 4 F2.. Và sau đó thì 4 F1 trở thành F0 thì F2 trở thành F1, rồi cứ thế nhân ra nhân ra.. Vậy thì cuối cùng sẽ trở thành 1 chữ thôi : TOANG
Nó giải thích vẽ vời mãi nhưng có vẻ trừu tượng quá nên Mía cứ lắc đầu không hiểu.. Thấy vậy nó lật trang giấy qua, vẽ ra 1 ô bàn cờ gồm 64 ô cho Mía xem..
-Bây giờ nhé.. Ô đầu tiên, anh xin em 2000 đồng, em có cho không?
-Đây đơn giản, gì chứ có 2000 bọ..
-Rồi tiếp tục, anh xin thêm số tiền ô sau gấp đôi với ô trước.. Em cho anh xin nhé..
-Tưởng gì, nghĩa là ô sau anh xin 4000, ô sau nữa anh xin 8000 đúng không? Có nghĩa là cấp số nhân mũ 2.. Thế thì đơn giản, có đáng bao nhiêu đâu.. - Mía che miệng cười khịa nó..
Nó không đáp lại, chỉ cười nhếch mép 1 cái.. Sau đó đẩy tờ giấy ra trước mặt em, mở điện thoại vào phần máy tính.. Nó bắt em tính ra số tiền phải cho nó và chồng tiền đủ luôn…
Mía lúc đầu thì đắc chí lắm, miệng liên tục nói đơn giản.. Nhưng đến khi tính đến ô thứ 16 thì bắt đầu mặt biến sắc.. Sau đó đến ô thứ 34 thì số đã tràn cả màn hình.. Lúc này Mía mới ngẩng lên nhìn nó ngạc nhiên..
-Em thấy không, có những thứ lúc đầu tưởng chừng như đơn giản nhưng càng nhân thì càng thấy kinh khủng khiếp.. Đại dịch này cũng vậy, chỉ cần 1 người mắc mà không thể truy vết hết thì sau 1 tháng thôi, số người mắc có lẽ lên tới vài chục triệu người..
-Em hiểu rồi, nhưng mà làm gì đến mức như vậy, Việt Nam mình làm ngặt lắm mà..
-Rồi, còn anh còn em, cứ đợi mà xem.. Ở nhà mà tích trữ lương thực đi, không đến lúc toang thì chết đói đấy..
Mía nghe nó nói xong, chắc cũng đã dần dà hiểu ra sự nghiêm trọng của đại dịch Covid.. Mặt cứ xị xuống buồn rầu cả buổi..
-Nghe anh này, bây giờ em không thể mở cái gì hết, nhất là những cửa hàng có tần suất khách hàng đến cao.. Nói anh nghe ước mơ của em là gì?
-Ước mơ của em là em sẽ kiếm thật nhiều tiền để có thể đón mẹ sang ở với em.. Mẹ em không biết Tiếng Việt nhiều với cả không biết chữ.. Nên mẹ không thể ở Việt Nam với em được..
-Đợi đại dịch qua đi thì em có thể làm được.. Còn bây giờ, anh nghĩ em nên chỉ kinh doanh online thôi, tìm mặt hàng nào đó có thể bán trước ở trong tỉnh.. Sau đó thì mở rộng ra mấy tỉnh lân cận rồi cả nước.. Hoặc là đừng bán gì cả.. Lấy tiền bố em cho, đi làm 1 cái sổ tiết kiệm 2 năm, hàng tháng lấy lãi ra mà chi tiêu.. Còn em giỏi tiếng Trung thì có thể xin vào 1 trung tâm dạy tiếng Trung mà dạy.. Giờ cũng học online nhiều nên em chỉ cần ở nhà dạy thôi chứ không cần phải đi đâu cả..
Nó thao thao bất tuyệt, còn Mía thì như được khai sáng nên chăm chú ngồi nghe nó.. Cuối cùng thì cười tươi mà ôm lấy nó, thơm nó liên tục..
-Em nghe chồng em, cảm ơn chồng nhé, anh học rộng hiểu cao, tầm nhìn xa thật đấy..
Nó được khen thì phổng mũi, mặt ra vẻ sĩ lắm.. Nhưng mà cũng phải khiêm tốn lại vì mình là cháu Bác Hồ mà, Bác đã dạy rồi phải thật khiêm tốn..
-Có cái gì đâu mà, em đọc tin tức nhiều lên 1 chút là tự khắc sẽ có nhiều kiến thức.. Có kiến thức rồi thì nhìn đâu cũng ra cách để kiếm tiền..
…
Nhưng sự bình yên chỉ là tạm thời trước khi cơn bão lại tiếp tục kéo đến mà thôi..
Hôm đó vào cuối tuần, cơ quan chẳng có ai cộng thêm việc Mía đòi nó ghê quá nên nó phải chiều em.. Dù sao thì mấy tháng rồi nó và Mía chẳng có thời gian gần gũi nhau.. Chiều thứ 6 xong việc là nó xin phép về nhà, nhưng nó không về mà lại ra đầu đường đứng.. Một lúc sau thì Mía qua đón nó sang nhà.. Vậy là cuối tuần nó sẽ ở và đi chơi, đi ăn cùng em..
Thôi thì áp lực công việc cả nửa năm rồi, hôm nay phải dành 1 chút thời gian cho bản thân vậy..
Vì không rút wifi được lâu nên nó cứ ở phòng Mía mà chơi máy tính, Mía xuống nấu ăn đem lên phòng 2 đứa cùng ăn.. Sau đó thì nó cùng Mía lên kế hoạch cho công việc của em.. Mía theo lời nó nên đã đồng ý làm giáo viên dạy tiếng Trung cho 1 trung tâm, trung tâm đó lại kết nối với các trường học có chuyên ngành tiếng Trung để Mía dạy.. Mía dạy online nên đầu tư hẳn webcam, 1 cái bảng đứng.. Lớp em dạy ngày nào cũng đông nghịt học sinh.. Chắc giáo viên xinh quá chăng?
Còn về công việc, Mía bảo sẽ định bán quán áo, mà cụ thể là bán đồ lót?
Các bác không nghe nhầm đâu, bán đồ lót cao cấp đó. Bán gì thì cũng được thôi nhưng em lại bảo rằng phải tự mình làm mẫu, quay video và chụp ảnh để bán.. Nó nghe vậy thì từ chối luôn từ câu đầu, kế hoạch nghe có vẻ chi tiết, khả quan lắm vì dù sao Mía cũng là 1 facebooker có nhiều theo dõi.. Nhưng nghĩ đến cái cảnh người yêu mình mặc bikini rồi đứng uấn éo cho thằng khác xem, nó thấy cay vc..
Nó tuyên bố luôn, bán cái khác.. Còn nếu cố chấp bán cái này thì đừng nhìn mặt nó nữa.. Mía nghe vậy dù hơi hụt hẫng nhưng cũng xé bản kế hoạch đi..
Nó thấy bộ dạng em vậy thì cũng thấy tội lỗi.. Liền tư vấn cho em cái mà nó thấy hợp lí..
-Cũng là bán thể loại này, nhưng có nhiều vải hơn 1 tí..
-Là cái gì ạ..
-Đồ ngủ cho phụ nữ.. Nhưng mà mấy loại dạng như ren rủng rồi xuyên thấu ấy..
Mía có vẻ ngại khi nó nói thẳng tuột ra như vậy, mặt đỏ ửng rồi đứng lên mở tủ lấy ra 1 bộ ren màu đen, dơ lên cho nó xem..
-Ý anh là bộ như thế này?
Nó hơi ngỡ ngàng, từ lúc nào mà cô gái nhẹ nhàng, ngoan ngoãn này lại dám mua những bộ như thế để mặc?
-Ừ..ừ..ừ đúng đúng.. - Nó vẫn đang ngạc nhiên nên hơi lắp bắp..
-Thế thì đơn giản, em có đầy chỗ nhập..
-Mà này, em ngủ toàn mặc pijama, tự nhiên lòi đâu ra bộ này đấy..
Mía mặt đỏ như gấc, mặt cứ cúi xuống nói bé xíu..
-Em mua đợt trước tết, thấy họ quảng cáo thì em mua, em tưởng anh thích nên mua để mặc..
Nó cũng đến lạy luôn, ai bảo nó thích mấy loại này chứ.. Cái nó thích nhất không phải là mặc này mặc kia.. Mà là không mặc gì..
-Ôi giời ơi bị dồ à.. Mua làm gì cho tốn tiền ra..
-Anh không biết là mặc vào hơi bị quyến rũ à?
-Mà em biết vì sao anh lại bảo em bán cái đó không?
-Không?
-Nhìn vào tình hình thực tế.. Bây giờ bị giãn cách, vùng cấm khá nhiều nên nhiều người sẽ phải ở nhà làm việc online.. Mà những cặp vợ chồng khi ở nhà nhiều, lúc chán thì làm gì..
Nó nháy mắt, dơ 2 ngón tay lên ấn ấn vào nhau, Mía như hiểu ra nên à lên 1 tiếng rạng rỡ..
-Em hiểu rồi, câu chuyện nhà nghèo và củ khoai đúng không?
-Chính xác đấy.. Vậy nên bán cái đó là hợp lý, em cũng làm mẫu được mà lại kín đáo, khơi gợi, quyến rũ..
-Thế tí em thử mặc, anh xem em có quyến rũ không nhé..
-Ờ ờ..
Nó cũng ngại vì chẳng biết trả lời sao nên chỉ cúi đầu giả bộ ghi chép gật đầu cho có lệ.. Còn Mía thì che miệng cười thích thú..
-Thích lắm nhưng cứ giả bộ thanh cao..
…
Tối đó nó đang say giấc nồng, ngáy đều đều vì bị bắt lao động quá sức thì bỗng đâu Mía cấu nó đau điếng khiến nó choàng tỉnh..
-Ai da, cấu anh ghê thế?
-Anh quay sang đây, con nào đây?
Nó mắt đục mắt mờ quay sang nhìn.. Bỗng nó tỉnh ngủ ngay lập tức, Mía đang cầm máy nó, dơ lên để nó xem..
Nó thấy 1 cái ảnh có khung cảnh khách sạn, nó đang ngủ, còn bên cạnh là Đan Thư, em đang mặc đồ ngủ và áp má và mặt nó, cười híp mắt chụp ảnh..
Nó không hề biết sự hiện diện của bức ảnh đó.. Bởi vì công việc của nó phải chụp ảnh rất nhiều và nó ít khi vào để xem ảnh lắm.. Bức ảnh đó chụp đúng vào 1 ngày trước khi bố Đan Thư mất.. Sau đó là nhiều chuyện xảy ra nên nó cũng chẳng để ý..
-Sao em mở được điện thoại anh..
-Trả lời em đã, con nào đây, cái con làm gái ở quán bar đúng không?
Rồi xong, giờ thì nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng khỏi rửa sạch nỗi oan này luôn..
Đề xuất Tiên Hiệp: Phong Thần Bảng (Phong Thần Diễn Nghĩa)
Nguyen Hai Anh
Trả lời7 tháng trước
vậy là Nam lấy Linh phải không ạ, vì lấy Ngân chỉ là diễn ra trong mơ
Msi Mainboard
7 tháng trước
Lấy Ngân bác ơi :)
Bruh
6 tháng trước
tự nhiên kết có Linh là như nào hả bác?
Gangv
6 tháng trước
@bruh tác giả chấp niệm lớn quá thôi. chứ theo dữ kiện thì lấy Ngân rồi :d âu cũng là cái số
satnat123 [Chủ nhà]
Trả lời7 tháng trước
Đến đây là kết thúc bộ Hồi ký mưa, chúng ta đã cùng nhau đồng hành 4 năm ngoài đời và 12 năm ở trong truyện.. Chắc hẳn sẽ có nhiều bác đặt dấu hỏi cho chap END này về những tình tiết của nó.. Vậy thì tôi xin thưa rằng đây là 2 cái kết, hi vọng rằng nó đều sẽ làm dịu đi những sự nuối tiếc dành cho các nhân vật của độc giả.. Các bác đứng ở 1 góc độ nào đó, đọc truyện và cảm nhận, lựa chọn cho mình 1 cái kết có thể làm thỏa mãn cảm xúc của bản thân.. Còn với tôi, đó chính là những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời, vốn dĩ muốn chống lại sự vô thường của nó.. Để có thể tự thay đổi số phận 1 lần.. Hơn 800 ngàn từ với nhiều nhân vật, câu chuyện cùng cảm xúc hỷ nộ ái ố đã đến lúc phải nói lời kết thúc.. Hi vọng rằng các bác sẽ luôn ủng hộ tôi ở bộ mới sắp ra mắt có tên “Hồi Ký mưa phiên bản truyện”.. Mọi yêu thương của độc giả xin gửi về: STK:1018018849 Ngân hàng Vietcombank Để tôi có động lực tiếp tục phục vụ các bác.. Xin cảm ơn ạ..
Nang2007
Trả lời8 tháng trước
Cuối cùng là tác giả lấy ngân vì có sản phẩm hả 😂
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
THẰNG NAM ĐÂU UPDATE TIẾP ĐI ĐANG ĐỌC CUỐN
Nang2007
8 tháng trước
Donate cho tác giả mà bảo ông ý gửi cho
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
Đọc hay quá ai có info mấy nv chính k nhỉ cho mình xin với
Nang2007
8 tháng trước
Chỉ có trang của ông tác giả thôi còn các nhân vật thì chỉ 1 số người biết thôi
Trung Sen
8 tháng trước
CHO MÌNH XIN TRANG TÁC GIẢ VỚI ĐANG ĐỌC HAY THÌ HẾT CHAP
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
đọc cháp 25 26 chỉ muốn chửi đm thằng Nam thôi kkkk tôi đang đọc đến chap 26 chưa đọc hết câu chuyện nhé
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
hay quá mình rất thích đọc mấy cái truyện voz này đọc cả ngày k chán rồi vừa đọc vừa nghĩ về thơi đi học bao nhiêu kỉ niệm ùa về, nhớ thật sự
Msi Mainboard
Trả lời11 tháng trước
bao h ra chap tiếp theo v ad hóng quá 🥲
mai thành
Trả lời11 tháng trước
Chap mới đi thím ơi
Hoàng Hồ Bảo
Trả lời11 tháng trước
Ủa p ngoại truyện nhật ký mại anh 5 6 phần mà k thấy nhỉ