-Anh ơi, anh nằm lên đây với em..
-Ừ đây..
Nó ra đóng cửa phòng, sau đó thì cởi chiếc áo khoác gió ra rồi nằm xuống bên cạnh Mía.. Em quay người sang, kéo chăn và ôm lấy nó..
-Anh béo lên đôi chút..
-Em còn thì gầy đi nhiều.. - Nó trả lời, giọng buồn buồn
-Em giảm cân đấy chứ..
-Đừng nguỵ biện nữa.. Anh biết cả rồi..
Mía ôm nó chặt lắm, có lẽ em sợ buông tay ra rồi thì nó sẽ rời xa em.. Nó hiểu vậy nên cũng quay nghiêng sang, gối đầu tay kéo em vào lòng mà ôm..
-Em xin lỗi, là do em không giữ mình, nên mới làm anh buồn..
-Không giữ mình là sao?
-Đáng lẽ ra em không nên buông thả bản thân mình như vậy.. Đáng lẽ ra em không nên dùng cách khích tướng để trêu chọc anh.. Hức.. Em cứ nghĩ rằng khi anh thấy em có quan hệ thân thiết với thằng Đạt là anh sẽ đến, tức giận kéo em về bên anh cơ.. Nhưng mà em đã nhầm huhu
Mía bỗng bật khóc rưng rức.. Nó thấy thế thì phát hoảng, phổi em còn yếu, lại thêm triệu chứng của trầm cảm.. Em khóc như thế này khác gì đang giết chết sức khoẻ của mình.. Nó vội vàng xiết vòng tay, lau nước mắt an ủi em..
-Nín đi, đừng khóc nữa.. Anh hiểu mà, lỗi là của anh hết.. Là do cái tôi của anh quá lớn, anh không chịu lắng nghe em giải thích.. Là anh lúc nào cũng muốn giải quyết chuyện theo cách riêng mà không tôn trọng cảm xúc của em.. Nín đi, anh về đây rồi..
-Em muốn được giải thích với anh, nhưng anh lại lạnh nhạt với em, em sợ lắm, em sợ với tính cách của anh thì anh sẽ không nghe em giải thích.. Em sợ em nói năng không trọn vẹn lại khiến chuyện càng thêm to..
Mía nói xong thì khục khặc ở cổ họng, sau đó là ho liên xạ..
-Anh hiểu, anh hiểu, anh sai rồi, đừng nói nữa, phổi em còn yếu lắm..
Nhưng dường như Mía không để ý đến điều đó, có lẽ em còn nhiều điều muốn nói với nó.. Em muốn tiếp tục than thở để giải toả bớt tâm trạng nặng chĩu vốn đã mang trong người suốt mấy tháng qua..
-Hôm đó em sai khi uống say, em sai khi không về nhà ngủ.. Nhưng em thề với anh, em không có làm điều có lỗi với anh cả.. Cơ thể em thế nào em biết.. Hôm đó không có chuyện gì cả, anh đừng nghĩ oan cho em.. hức..
-Ừ được rồi, anh tin em mà..
Nó vỗ về an ủi, Mía thấy vậy thì rúc vào lòng nó rồi ôm nó chặt hơn..
-Em nhớ anh lắm.. Anh quay về với em nhé…
Nó không trả lời.. lúc này tự nhiên nó nhớ Đan Thư, không phải vì nó nhớ bởi tình cảm với Đan Thư mà nó nhớ đến hành động đêm hôm đó.. Vậy thì chẳng phải nó đã vô tình làm điều có lỗi với Mía sao.. Giờ đây quay lại để tiếp tục đoạn tình duyên này, liệu nó có thế day dứt mỗi khi ở bên cạnh Mía hay không?
-Anh vẫn giận em sao..
-Không.. Anh không giận Mía nữa..
-Vậy chúng mình quay lại nhé anh, hôm đó anh nói lời chia tay, em cũng chưa có đồng ý mà.. Với anh bảo rằng “Gặp được nhau là do ý trời, nhưng còn nỗ lực ở lại bên cạnh nhau hay không.. Vẫn là do ý người đúng không?.. Giờ đây em yêu anh, em không đồng ý chia tay, em muốn mình vẫn như lúc trước..
-Em cũng đọc cái đó à?
-Anh đăng công khai thì ai mà chẳng đọc được.. Không phải đó là hàm ý mà anh dành cho em sao?..
Câu STT đó nó đăng để giải toả nỗi lòng của nó thôi chứ có hàm ý gì đâu.. Nhưng chắc Mía đọc lại nghĩ nó muốn nói với Mía là nó vẫn đang đợi Mía, còn đi được tiếp với nhau được hay không thì tuỳ em quyết định.. Điều đó vô hình chung lại trở thành con dao khi Mía tự tin đã nắm đằng chuôi.. Rồi cuối cùng khi thấy nó trở nên vô tâm, tàn nhẫn như vậy đã khiến em như rơi xuống vực sâu vạn trượng, cứ thế trượt dần theo sự đau khổ..
-Anh chưa trả lời em..
Nó nhìn xuống, đôi mắt long lanh đầy nước mắt ấy khiến cho lòng nó trỗi dậy.. Nó còn yêu Mía không? Có chứ, nó vốn là 1 kẻ nặng tình mà.. Nên chỉ có nó bị bỏ lại thôi chứ nó làm gì có đủ bản lĩnh để rời bỏ người nó yêu..
Mỉm cười nhẹ rồi thơm lên trán Mía, em dường như hiểu được câu trả lời của nó, liền cười tươi rồi ôm nó lại..
-Em yêu anh, từ bây giờ em sẽ trưởng thành, hiểu chuyện hơn không để anh phải buồn và lo lắng nữa..
-Cái đầu tiên là phải cố gắng khỏi bệnh trước đã..
-Có anh ở đây rồi, mấy bệnh này là muỗi thôi..
Vừa nói vừa cười lại khiến cơn ho của Mía kéo đến.. Ho như muốn nổ phổi, ho như muốn xé tan cổ họng bé nhỏ ấy..
-Thôi stop nhé, đừng nói gì nữa.. Im lặng ngủ đi..
Nó lo lắng, vỗ lưng cho em, vừa vỗ vừa cằn nhằn.. Mía cũng nghe lời nó mà ngoan ngoãn như 1 con mèo con.. Tưởng như có thể im lặng để mà ngủ thì không, một lúc sau giọng nói ấy lại vang lên khiến nó bất lực..
-Anh không biết là thời gian anh đi.. Em buồn lắm, cứ sáng thứ 2 nào em cũng đứng ở cửa sổ phòng làm việc rồi nhìn xuống cổng, chỉ mong rằng anh có thể về họp giao ban mà gặp anh 1 lúc.. Rồi chẳng thấy đâu, đến chiều thứ 6, em lại cố tình lấy lí do làm việc mà ở đến tận tối mịt.. Hi vọng anh sẽ về dưới này vào ngày cuối tuần.. Nhưng em đợi mãi, đợi mãi chẳng thấy anh về..
-Rồi rồi, nói nhiều thế, có đi ngủ không? Nói xong tí lại ho sù sụ ra.. - Nó gắt..
-Hì anh gắt đi, anh mắng em đi.. Em không vùng vằng giận dỗi như hôm đó nữa đâu..
-Ôi giời ơi bị dồ à? Im lặng, không nói gì nữa.. Lại đây anh ôm rồi ngủ đi..
-Vâng..
Mía nở nụ cười hạnh phúc, ôm chặt lấy nó.. Có lẽ đây là đêm đầu tiên sau ngần ấy tháng ngày em được ngủ 1 giấc thật ngon..
…
Đêm đó nó mơ 1 giấc mơ kinh khủng mà đến bây giờ nghĩ lại nó vẫn cảm thấy ghê sợ. Nó thấy Đan Thư, đang đứng đó nhìn nó, cười buồn rồi tự lấy trong túi xách ra 1 con dao dơ lên định đâm xuống.. Nó giật mình hoảng loạn định chạy đến để ngăn em lại nhưng chạy mãi mà không thể với tới em..
Rồi em cũng xuống tay, máu chảy ra rất nhiều.. Trên ngực em chỗ trái tim bị thủng 1 chỗ lớn.. Đan Thư khóc, sau đó lên tiếng với nó..
-Anh thấy không, vì anh mà em trở thành người không có trái tim..
Sau đó thì đổ gục xuống vũng máu..
Nó giật mình choàng mở mắt.. Giấc mơ thật đáng sợ, trên trán nó lấm tấm mồ hôi.. Nó nhìn trần nhà rồi nhìn xung quanh.. Vẫn là căn phòng bệnh nơi Mía đang yên giấc thở đều..
-May quá chỉ là mơ - Nó thở phù yên tâm
Nhưng nam tiến nữ lùi, 6h30 hôm đó về tuổi và năm sinh của Đan Thư còn nó thì ăn cả lô lẫn đề..
…
Đang ôm Mía ấm thì bỗng có bàn tay đập vào nó liên tục..
-Dậy, dậy ngay đi..
Nó choàng mở mắt thì thấy nhỏ Ly đang hớt hải.. Mía cũng thức giấc nhìn sang không hiểu chuyện gì..
-Anh dậy nhanh lên, về đi, bố Quỳnh Anh lên đến nơi rồi..
Nó nghe vậy thì bật dậy ngay lập tức.. Lôi đôi giày từ gầm giường ra xỏ vội..
-Sao không gọi anh trước..
-Em biết đâu, em vừa khai báo y tế xong định gọi anh xuống đưa thẻ thì đã thấy xe bố Quỳnh Anh tiến vào nhà để xe rồi.. Em đành phải chạy lên đây đấy.. Thẻ đâu anh..
Nó chỉ vào cái thẻ đang đặt trên bàn rồi quay sang nắm lấy tay Mía..
-Ở đây nhé, anh về rồi lúc nào bố về thì anh lại lên với em..
-Vâng
-Ly lát mua gì cho Mía ăn nhé em.. Mua cháo phở gì đó cho nóng, ăn còn uống thuốc..
Ly gật đầu, còn Mía thì ngồi dậy với lấy hộp bánh xu kem..
-Đây em ăn cái này..
-Thôi đừng ăn, để từ hôm qua hỏng rồi, ăn gì cho nóng bụng lát còn tiêm..
-Giời ạ cái đôi này tí nữa thì quyến luyến nhau sau, đi nhanh lên không là không kịp bây giờ..
Ly kéo tay nó đẩy ra khỏi phòng.. Nó thầm nghĩ gặp bố vợ thì có gì mà ngại, thích thì nó rủ ra solo rượu xem ai hơn ai ngay.. Nhưng thấy Ly có vẻ hớt hải nên nó cũng đoán được thời điểm này chưa phải lúc thích hợp để bố vợ con rể chạm mặt nhau..
Nó tiến ra ngoài sảnh khoa thì gặp 1 người đàn ông trung niên cao ráo cùng 1 người phụ nữ trẻ măng, trên tay bế 1 thằng nhóc khoảng 4-5 tuổi bước vào.. Có thể đây là bố của Mía nên nó đứng lại để quan sát rõ hơn.. Người đàn ông đó cũng liếc nhìn nó soi xét, thằng bé chợt lên tiếng..
-Bố ơi chị Quỳnh Anh có phải bị tiêm không?
-Có, chị tiêm đau lắm, Dưa phải ăn cơm nhiều vào mới không bị tiêm như chị Quỳnh Anh biết chưa? - Người phụ nữ đó lên tiếng..
À, hoá ra đúng là bố Mía thật, còn kia chắc là mụ dì ghẻ phù thuỷ mà em hay nhắc đến.. Nhìn trẻ măng chắc mới ngoài 30 chứ mấy, chính ra chỉ hơn nó và Mía chắc cỡ 5-6 tuổi.. Thế mới biết tại sao em lại tức bố em đến vậy, lấy ai không lấy lại lấy người hơn con mình vài tuổi..
Nó đang đi thì ông bác sĩ tối qua gọi với nó vào phòng, sau đó thì chìa ra tập bệnh án..
-Cậu là chồng kiểu gì mà để vợ mình bị trầm cảm vậy? Còn hút thuốc lá nữa..
Nó ngơ ngác khi nghe bác sĩ nói vậy
-Bác sĩ nhầm không, em là người nhà bệnh nhân Quỳnh Anh mà
-Đúng rồi, cậu đọc đi, có đúng vợ cậu tên là Lê Quỳnh Anh không?
-Vâng chính xác rồi.. - Nó vẫn ngạc nhiên
-Thì đây cậu xem, vợ cậu bị viêm phổi cấp do khói thuốc lá, hàm lượng nicotine đo được trong phổi không phải thuốc lá thụ động mà là thuốc lá chủ động.. Có nghĩa vợ cậu hút thuốc lá với tần suất cực kì cao.. Cộng thêm hồi bé có nhiễm lạnh bị viêm phổi nên giờ bị tái lại nghiêm trọng..
Nó không tin vào lời bác sĩ cho lắm nhưng khi dở từng trang ra đọc thì nó phải tin vào những gì mà khoa học đang chứng minh cho nó.. Bác sĩ dơ tấm phim chụp lên cao cho nó xem.. rồi lấy bút chỉ chỏ..
-Cậu thấy không, sưng hết chỗ này, chỗ này, chỗ này rồi.. Viêm phổi giờ thì chữa đơn giản thôi nhưng cậu phải bảo vợ cậu bỏ thuốc lá ngay lập tức.. Cả cậu nữa, cậu có hút thuốc không?
-Em có ạ..
-Bảo sao, từ giờ hút thì tránh xa ra, đừng để vợ cậu ngửi thấy, không thì cả đời sống chung với bệnh này đấy.. Sống không thọ đâu..
Nó dạ vâng rồi gửi trả lại tập hồ sơ bệnh án.. Ra đến sân bệnh viện, nó thở dài, không ngờ rằng chỉ vì tình yêu mà em lại trở nên tiêu cực đến vậy.. Nhìn em như vậy nó càng trách bản thân nó hơn.. Có lẽ trải qua bao nhiêu biến cố, nó và em trở bên nhau, nó sẽ bù đắp cho em thật nhiều..
…
Về cơ quan còn sớm nên rủ chú Đức đi ăn sáng cafe tâm sự tí, chú Đức sau khi biết nó tối qua ở viện chăm Mía thì cười sảng khoái lắm..Còn kể cho nó về tình hình của em lúc mà nó đi công tác.. Từ lúc nó đi, em chẳng thiết tha nói chuyện với ai cả, ai hỏi thì nói còn không thì thôi.. Không đi làm thì chỉ ngồi thẫn thờ 1 chỗ khiến ai nhìn vào cũng thấy thương..
Nó về cơ quan để thay bộ quần áo rồi lại chuẩn bị sang với Mía, Ly đã nhắn tin là bố Mía thăm nom được 1 2 tiếng thì cũng đã đi bởi mụ dì ghẻ kia kéo về.. Chợt nó nhớ đến giấc mơ hôm qua, nhớ đến Đan Thư, nhiều việc quá mà quên mất gọi cho em để thông báo.. Nó ấn số rồi gọi..
-Em đây.. - Đan Thư nhỏ nhẹ nhấc máy..
-Công việc ổn chưa em?
-Cũng ổn rồi anh ạ, em đang làm cơm cúng tuần cho bố..
-Ừ anh lên hôm qua nhưng có công việc nên giờ anh mới gọi được.. Em ổn không?
-Ổn hay không thì em cũng dần chấp nhận sự thật rồi, anh đừng lo nhé..
Nghe giọng Đan Thư có vẻ tươi tỉnh hơn một chút, nó cũng yên tâm hơn..
-Có chuyện gì thì gọi anh để anh lên nhé..
-Thôi dịch dã anh đừng đi lại nhiều ạ, em ở đây cũng có các chú các bác giúp đỡ nên không có gì đáng lo..
-Ừ vậy là được rồi..
-Hôm nào em xuống thì em sẽ gặp anh..
-Em cứ ở nhà lo liệu mọi việc đi, anh Phong cũng bảo anh rồi, anh ấy cho em nghỉ ngơi đến khi mọi chuyện ổn định thì em xuống cũng được..
-Vâng, bao giờ qua 49 ngày thì em sẽ sắp xếp xuống, còn thằng Thiên nữa, em lo nó không ở nhà 1 mình được, mà đưa nó xuống đó thì càng không được..
-Thôi được rồi chuyện đó để sau tính.. Nhớ giữ gìn sức khoẻ, ăn uống đầy đủ vào nhé.. Đừng bỏ bữa..
-Vâng em biết rồi..
Nó cúp máy, sau đó tắm qua 1 cái, thay bộ quần áo khác cho sạch sẽ rồi cũng đến bệnh viện.. Lúc đi ngang qua tiệm bánh, nó lại mua bánh Su kem cho Mía, lần này thì nó đợi hẳn 20p để lấy được mấy cái bánh vừa mới ra lò cho nóng hổi chứ không mua bánh để ở trong tủ.. Như vậy thì đảm bảo hơn..
Nó gọi Ly xuống đưa thẻ cho nó, khai báo y tế rồi cũng đi lên.. Mùi thơm từ chiếc bánh xu kem mới ra lò tỏ ra khắp nơi.. Nó đưa lên mũi để ngửi, nở 1 nụ cười, có lẽ Mía sẽ rất thích đây.. Đến cửa phòng, nó định mở cửa nhẹ nhàng để rồi oà lên 1 tiếng cho Mía bất ngờ nhưng tự nhiên nó ngửi thấy mùi thuốc lá.. Chắc chắn là mùi thuốc lá vì khướu giác của những người hút thuốc tinh lắm.. Đang trong cơn thèm thuốc thì có thể ngửi thấy mùi thuốc lá cách đó cả 100m bay đến.. Ngày trước hồi còn đi học, làm gì có tiền mà mua thuốc nên nó luyện được cái tài này, ngửi theo mùi khói mà đi đến chỗ mấy thằng lớp 11 đang hút vụng trộm trong wc để xin 1 điếu..
Tiếng ho bỗng vang lên trong phòng, nó đẩy cửa bước vào thì sững sờ, 2 mắt mở to ngạc nhiên..
Mía đang ho, 1 tay thì ôm ngực, còn tay còn lại cầm 1 điếu thuốc lá đang cháy.. Thấy vậy nó vứt luôn hộp bánh lên giường, vừa chạy ra vừa gắt lên..
-Mía, em đang làm cái gì đấy hả?
Đề xuất Voz: Hồi Ký : Nàng Heo Nái
Nguyen Hai Anh
Trả lời7 tháng trước
vậy là Nam lấy Linh phải không ạ, vì lấy Ngân chỉ là diễn ra trong mơ
Msi Mainboard
7 tháng trước
Lấy Ngân bác ơi :)
Bruh
6 tháng trước
tự nhiên kết có Linh là như nào hả bác?
Gangv
6 tháng trước
@bruh tác giả chấp niệm lớn quá thôi. chứ theo dữ kiện thì lấy Ngân rồi :d âu cũng là cái số
satnat123 [Chủ nhà]
Trả lời7 tháng trước
Đến đây là kết thúc bộ Hồi ký mưa, chúng ta đã cùng nhau đồng hành 4 năm ngoài đời và 12 năm ở trong truyện.. Chắc hẳn sẽ có nhiều bác đặt dấu hỏi cho chap END này về những tình tiết của nó.. Vậy thì tôi xin thưa rằng đây là 2 cái kết, hi vọng rằng nó đều sẽ làm dịu đi những sự nuối tiếc dành cho các nhân vật của độc giả.. Các bác đứng ở 1 góc độ nào đó, đọc truyện và cảm nhận, lựa chọn cho mình 1 cái kết có thể làm thỏa mãn cảm xúc của bản thân.. Còn với tôi, đó chính là những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời, vốn dĩ muốn chống lại sự vô thường của nó.. Để có thể tự thay đổi số phận 1 lần.. Hơn 800 ngàn từ với nhiều nhân vật, câu chuyện cùng cảm xúc hỷ nộ ái ố đã đến lúc phải nói lời kết thúc.. Hi vọng rằng các bác sẽ luôn ủng hộ tôi ở bộ mới sắp ra mắt có tên “Hồi Ký mưa phiên bản truyện”.. Mọi yêu thương của độc giả xin gửi về: STK:1018018849 Ngân hàng Vietcombank Để tôi có động lực tiếp tục phục vụ các bác.. Xin cảm ơn ạ..
Nang2007
Trả lời8 tháng trước
Cuối cùng là tác giả lấy ngân vì có sản phẩm hả 😂
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
THẰNG NAM ĐÂU UPDATE TIẾP ĐI ĐANG ĐỌC CUỐN
Nang2007
8 tháng trước
Donate cho tác giả mà bảo ông ý gửi cho
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
Đọc hay quá ai có info mấy nv chính k nhỉ cho mình xin với
Nang2007
8 tháng trước
Chỉ có trang của ông tác giả thôi còn các nhân vật thì chỉ 1 số người biết thôi
Trung Sen
8 tháng trước
CHO MÌNH XIN TRANG TÁC GIẢ VỚI ĐANG ĐỌC HAY THÌ HẾT CHAP
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
đọc cháp 25 26 chỉ muốn chửi đm thằng Nam thôi kkkk tôi đang đọc đến chap 26 chưa đọc hết câu chuyện nhé
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
hay quá mình rất thích đọc mấy cái truyện voz này đọc cả ngày k chán rồi vừa đọc vừa nghĩ về thơi đi học bao nhiêu kỉ niệm ùa về, nhớ thật sự
Msi Mainboard
Trả lời11 tháng trước
bao h ra chap tiếp theo v ad hóng quá 🥲
mai thành
Trả lời11 tháng trước
Chap mới đi thím ơi
Hoàng Hồ Bảo
Trả lời11 tháng trước
Ủa p ngoại truyện nhật ký mại anh 5 6 phần mà k thấy nhỉ