Sáng hôm sau, tôi thức dậy với một tâm trạng phấn khởi hơn hẳn. Vừa bước ra ngoài, gặp ngay chị T. Chị T hỏi: "Qua đâu đó hả?", chắc cũng hiểu ý tôi định chở em đi đâu rồi. Tôi cũng thật thà đáp: "Dạ, ra công viên nói chuyện xíu rồi về thôi." Chị T bồi thêm một câu: "À mà mẹ con H kêu mày nên cắt tóc đi, để bù xù thấy ghê quá." Ừ, ghê thật, tôi cũng định để dài rồi đi cắt cho thoải mái chọn kiểu.
Trưa, tôi nhắn tin cho em, em than thở hôm nay là hạn chót đi chứng giấy hành nghề. Trước đây em học bên môi giới bất động sản, mà sáng giờ em ngồi đợi mệt mỏi vẫn chưa làm được, bỏ cả ăn trưa. Ngồi nói chuyện với em một hồi, em bỗng kể cho tôi nghe một chuyện:
Em: "Người đó đến nhà tui trưa giờ."
Tôi: "Anh ta đó hả?"
Em: "Ừ."
Tôi: "Khó xử cho chị rồi? Có cần tôi giúp gì không?"
Em: "Chuyện của chị để tự chị giải quyết."
Tôi: "Ờ... có thể để tôi nói chuyện với anh ta không?"
Em: "Nói gì?"
Tôi: "Chuyện đàn ông, nghiêm túc, đàng hoàng."
Em: "Thôi."
Lúc này tôi thật sự bối rối, vì người cũ của em đã quá thân thuộc với gia đình em. Anh ta lễ phép và hiền hậu, lễ lộc gì cũng đến nhà em, và cả em cũng về nhà anh ta nữa. Gia đình em rất thương anh ta, tiếc thay cho mối tình không viên mãn. Điều đó làm tôi rất hoang mang. Trong lúc này, tôi nghĩ rằng mình phải gặp anh ta, chủ yếu là để nói rằng: "Anh là một thằng đàn ông, anh phải có trách nhiệm với cô ấy, dung hòa được gia đình anh và mẹ của cô ấy, không thể bắt cô ấy rời xa mẹ mình chỉ vì cuộc đời anh, lên Sài Gòn lập nghiệp và cưới cô ấy..." Đó là những gì tôi muốn nói với anh ta, chỉ là trong suy nghĩ mà thôi.
Tôi đang tỏ ra cao thượng ư? Không! Vì tôi thương em, đủ thương để có thể vứt bỏ những cảm xúc này mà trả em về nơi em thật sự mong muốn. Trong tim em chưa hề thương tôi... nhưng lại rất yêu anh ta.
Hèn...! Từ này thích hợp cho tôi vào lúc này.
Tối đó, tôi đi dạy kèm về, làm việc nhà linh tinh rồi nhắn tin cho em. Em bảo chị T qua nhà em đang chơi bầu cua. Em chụp hình cho tôi xem, gửi cả clip chị T chơi thua mà nằm lăn lộn ra cả gạch men. Chơi tới khuya thì lại lôi ra nhậu ở nhà.
Em: "Chắc bà T chưa kể cho mấy người nghe tật xấu của tui."
Tôi: "Hả?"
Em: "Thì buồn là vậy đó (ý nói là nhậu)."
Tôi: "Vậy mốt tôi dắt đi nhậu."
Em: "Không thích nhậu ở ngoài... người ta oánh giá."
Tôi: "Thế nhậu nhà em à?"
Em: "Ừ."
Tôi: "Vậy say rồi, em đuổi anh về, sao nhớ đường mà về."
Em: "Kệ anh... lộn... kệ ông."
Tôi: "Sao heo nhẫn tâm với anh vậy hả?"
Trò chuyện linh tinh, tôi chuyển qua gọi em là "Heo," một con heo ưa nhậu.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Võ Thần Chúa Tể (Dịch chuẩn)