**Điều thứ nhất:** Em đọc không được suy nghĩ lung tung, không được nghĩ sai về tôi. Nó đã là quá khứ của tôi, sẽ không ảnh hưởng gì tới hiện tại cả.
**Điều thứ hai:** Em phải làm bánh cho tôi ăn. (Cái này chị T kể lại là em rất thích làm bánh, nên tôi tranh thủ thời cơ luôn.)
**Điều thứ ba:** Tôi chưa nghĩ ra nên để đó, trong tương lai em sẽ phải thực hiện, có hiệu lực mãi mãi.
Và em đồng ý. Tôi đưa link cho em qua forum đọc. Chúng tôi chúc nhau ngủ ngon rồi tôi off đi ngủ, vì đã khuya lắm rồi.
Sáng hôm sau tôi dậy, thấy em online, liền nhắn cho em một tin… Đã xem và không hồi âm. Tôi linh cảm có chuyện gì đó không lành, trấn an mình bằng cách nghĩ là em đang bận gì đó chưa rảnh tay. Tôi làm việc riêng của mình đến trưa. Hôm nay tôi không thể tập trung làm gì được, mọi thứ cứ rề rà chậm rãi hẳn đi. Thời gian trôi quá nhanh đến gần chiều, tôi online vẫn thấy em còn đó, nhắn cho em: “Trao quá khứ cho em là để em thấy rằng cái cách anh yêu một người trong quá khứ là như thế nào, hành động của anh ngày trước, con người của anh là rõ ràng như vậy. Chỉ có quá khứ mới nói cho em biết được và trong tương lai anh sẽ chứng minh lòng mình, chứ không phải để em đọc rồi suy nghĩ sai đi… Tụi mình chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà em.”… Nhói trong lòng một chút khi dòng chữ "Đã xem" nhỏ xíu kia đè nặng lên lòng tôi.
Một hồi sau em trả lời: "Để suy nghĩ hết hôm nay đã."
Vậy là em đã nghĩ sai đi rồi, em hiểu nhầm tất cả rồi. Tôi cũng không nói được gì nữa, tôi im lặng.
Quay trở lại với công việc của mình, cố gắng trấn tỉnh lại. Tôi mong thời gian nhanh trôi qua để nghe câu trả lời của em. Em sẽ phải suy nghĩ rất nhiều, lựa chọn tin một người dưng mới quen, lựa chọn cho tôi cơ hội tiếp tục theo đuổi em và lựa chọn cả việc bản thân em cho mình một cơ hội yêu thêm một người khác.