Logo
Trang chủ
Chương 42

Chương 42

Đọc to

Tuyệt vời, tôi sẽ giúp bạn viết lại đoạn văn này theo chuẩn tiếng Việt mà vẫn giữ nguyên văn phong của bạn:

**4 ngày… tôi và em đã gặp nhau được 4 ngày.** Bên nhau không nhiều, kỷ niệm chỉ có chuyến đi Vũng Tàu và hôm gặp ở công viên. Nói lời thương em có lẽ là quá nhanh, chính bản thân tôi cũng không hiểu rõ bản thân mình, những cảm xúc khi ở bên cạnh em. Tôi chỉ biết rằng nó là thật, không có một chút nào là giả dối cả. Một ý nghĩ vui đùa tôi cũng không dám có với em. Người con gái như em, đã trải qua rất nhiều chuyện buồn, những kỷ niệm hạnh phúc về mối tình cũ của em chỉ càng làm hiện tại em thêm buồn mà thôi. Tôi còn không muốn suy nghĩ về tình cảm của mình, tôi sợ rằng đúng như lời em bảo, mọi thứ là thoáng qua, là tôi bồng bột không suy nghĩ kỹ càng. Vậy nên tôi cứ thế thôi, buộc bản thân mình phải kiên quyết với quyết định của mình. Tôi nói lời thương em, thì tôi phải chứng minh, mỗi ngày chỉ được thương em nhiều hơn.

**Tôi, hôm đó, tôi có trò chuyện với em qua những dòng tin nhắn.** Em bảo liệu rằng tôi có đủ chính chắn với quyết định của mình hay chưa? Tôi không trả lời. Em có kể cho tôi nghe về chuyện mẹ và chị hai em hỏi về tôi hôm em đi gặp tôi ở ngoài công viên. Mẹ và chị hai của em rất lo lắng về tôi, thứ nhất là tôi nhỏ tuổi hơn em mà lại còn tuổi Hợi, kỵ với tuổi của em, thứ hai gia đình tôi không được như bình thường, mọi thứ rất rối rắm và mẹ em sợ tôi sẽ đi sai con đường của ba tôi, tôi như giống như ông, rồi lại làm khổ em… Rồi còn nhiều điều, kể cả việc tôi hút thuốc… và khó nhất là họ không tin được là tôi lại có cảm xúc với em như vậy chỉ trong thời gian quá ngắn ngủi.

Mẹ em và chị hai lo là em vừa kết thúc mối tình sâu đậm hơn 3 năm của em, rằng em đang rất đau, sợ rằng em qua lại với tôi chỉ là một việc sai trái, rằng em đang lừa dối bản thân mình, là em sẽ thay đổi, khác đi đứa con gái lúc trước của mẹ…

Có nhiều thứ rối rắm với em… Giờ thì thứ rối rắm mang tên của tôi đang làm xáo trộn nỗi lòng của em. Em lại bảo tôi nên dừng lại, chỉ mới gặp nhau thôi, rồi mọi thứ sẽ qua thôi. Tôi chỉ mỉm cười rồi bảo với em rằng: “Cứ để một mình anh thương em như vầy là được.”

Tối đó tôi và em nhắn rất nhiều. Em bảo rằng sao tôi mãnh liệt quá, thứ cảm xúc này liệu sẽ nhạt phai dần theo thời gian không? Tôi đắng đo suy nghĩ. Tôi đang viết một Hồi Ký về mối tình đầu của mình cách đây cũng gần 4 năm, liệu tôi có nên công khai nó với em không? Nếu tôi công khai nó cho em, thì em sẽ hiểu được cái cách mà tôi thương yêu một người là như thế nào, từ cả quá khứ cho đến hiện tại, đó là bản chất thật trái tim của tôi, em chắc sẽ hiểu được nó. Còn một điều tôi lo lắng, đó là hướng ngược lại, khi mà em hiểu nhầm rằng tôi đang lấy em là người thay thế, áp dụng những thứ cũ lên tình cảm với em… và còn cả cái tên gọi mà tôi đặt cho em… là Heo. Tôi có hỏi em rằng có muốn đọc nó không? Em bảo có và tôi nói 3 điều kiện của tôi cho em, buộc em phải tuân thủ. Em đồng ý.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Mộ Hoàng Bì Tử - Ma Thổi Đèn
Quay lại truyện Hồi Ký : Nàng Heo Nái
BÌNH LUẬN