Logo
Trang chủ
Chương 11

Chương 11

Đọc to

Tết với nó cũng chẳng khác ngày thường là bao có chăng thì cũng khác ở chỗ là nó sẽ được nằm dài cả 1 ngày mà chẳng ai la mắng cả, nó chỉ đi loanh quanh nhà bà nội bà ngoại và nhà anh chị em của bố mẹ nó. Chắc ở cái độ tuổi mới lớn này lên tâm sinh lý của nó bắt đầu thay đổi có phần nổi loạn hơn, e thì có vẻ bận lên trả nhắn tin cho nó mấy cả, cả ngày nó ngồi đợi tin nhắn của e mà cũng chỉ túc tắc được vài tin, đâm ra nó chán thì lại nằm xem tik tok , những thông tin liên quan đến dịch bệnh bùng nổ trên các nền tảng mạng xã hội, nó bắt đầu nhận thức được tình hình dịch bệnh nghiêm trọng đến mức nào.

     Ngày cuối cùng của kì nghỉ thì nó thấy có tin nhắn thông báo của cô giáo trong nhóm lớp, có thông báo khẩn cấp cho tất cả học sinh sinh viên trong địa bàn thành phố nghỉ học ở nhà vì dịch bệnh đã lan từ nước bạn sang  nước ta. Thế là kì nghỉ tết dài nhất lịch sử bắt đầu, nó cảm thấy mãn nguyện với tất cả mọi thứ trừ việc không được gặp em, mấy ngày này chúng nó nhắn tin với nhau thường xuyên, vì để không bị phụ huynh phát hiện nên chỉ call được chớp nhoáng để có thể nhìn thấy khuân mặt của nhau thôi, cũng chẳng thể tránh được những cuộc cãi vã khi bất đồng quan điểm của hai đứa như bao cặp đôi khác nhưng hiện giờ nó và em cũng chẳng thể gặp nhau để mà hâm nóng tình cảm của cả hai đứa được, tình hình dịch bệnh ngày càng căng thẳng, bên nước bạn đã bắt đầu vỡ trận khi số bệnh viện không đủ để chứa được số bệnh nhân mắc bệnh, con số thương vong vì covid 19 trên toàn thế giới đã bắt đầu không kiểm soát được, tình hình dịch bệnh như vậy cũng đồng nghĩa với việc ngày mà em với nó có thể gặp nhau càng khó khăn hơn, nỗi nhớ trong nó dành cho em không sao đo được chúng nó thường nói với nhau rằng chúng nó ước có thể đứng cạnh nhau dù chỉ 5 phút thôi để có thể cảm nhận được hơi ấm từ đối phương.

   Chắc hẳn những cặp đôi yêu nhau trong thời điểm ý đều có những suy nghĩ giống nó chăng, như thể đang yêu xa vậy  nỗi nhớ dành cho đối phương không sao mà đong đếm được nhưng cũng vì sức khỏe nên cũng chẳng còn cách nào khác, Đảng và chính quyền đang cố gắng để đảm bảo an toàn cho người dân. Nằm dài ở nhà chẳng được đi đâu đâm ra nó nghiện tik tok, trên đó có những bài chia sẻ rằng có rất nhiều cặp đôi đã chia xa vì tình hình dịch bệnh, nó chẳng hiểu sao đó là tình hình chung của tất cả mọi người mà tại sao lại không cố gắng vì nhau hơn 1 chút nữa để có được những hạnh phúc vì nhau hơn nhỉ, sau cơn giông trời sẽ lại sáng mà …

Chúng nó chẳng còn có cách nào khác ngoài cách thể hiện tình cảm cho nhau qua những dòng tin nhắn

-        Anh à , nếu sau này chúng ta lạc mất nhau thì sao, e nói với nó

-        Chẳng sao cả, dù em có đi đến đâu dù có như nào anh cũng sẽ tìm em ở nơi tận cùng của thời gian

-        Èo, cái đồ hót hay, chẳng biết từ bao giờ anh lại hót với em như vậy

-        Vì yêu em mà, anh có hót đâu tất cả đều là những gì anh muốn nói ra thôi

Qua chiếc điện thoại nó cũng có thể cảm nhận được rằng e hạnh phúc như thế nào, thầm nghĩ em hãy tin vào nó vì nó sẽ tìm em khi hai đứa nó lạc mất nhau.

Tình hình dịch cũng đã ngơi ngoai đi, chỗ nó cũng đã nới lỏng đi việc giãn cách, thỉnh thoảng nó vẫn chốn nhà đến gặp em. Đôi khi chỉ là cái chạm môi, chiếc ôm vội vàng để thỏa nỗi nhớ bao ngày xa cách, tình yêu là vậy những khoảnh khắc nhỏ nhoi như vậy cũng khiến chúng ta cảm thấy hạnh phúc hơn hết thảy mọi thứ, mọi dấu ấn mọi nụ hôn cử chỉ của nàng vẫn luôn luôn khắc ghi sâu trong tâm trí, trong hồi ức và trong con tim này của nó liệu rằng khi chúng nó lạc mất nhau thì anh sẽ tìm em như thế nào, thật tâm nó chẳng bao giờ nghĩ đến nhưng số phận an bài thì phải chấp nhận.

Có những buổi chiều, nó đến đón An đi đâu đó để giải nguôi cho thoải mái đầu óc khi cứ quanh quẩn ở nhà, chúng nó thường đi ra bến phà chơi hoặc ra những cánh đồng bát ngát nơi nó ở, mỗi lần ra đây em với nó thường ngồi với nhau mà chẳng nói gì bù vào đó thì cả hai trao cho nhau những cử chỉ âu yếm, nếu ai đó hỏi yên bình có quá đắt không thì nó nghĩ là có, yên bình đối với mỗi người là khác nhau có thể trong cuộc sống sẽ có những lúc khó khăn khiến ta gục ngã , khiến ta mất phương hướng mà chẳng biết đi đâu nhưng bù lại tạo hóa, thánh thần luôn không lấy đi của ai tất cả , đấng tối cao sẽ luôn luôn cho chúng ta một góc yên bình trong tim, thời điểm hiện tại khi nghe đc nhiều tâm sự của nhiều người nó mới hiểu rằng yên bình đắt nhưng cũng dễ kiếm chẳng hạn như một bữa ăn sum họp đầy đủ thành viên trong gia đình, khoảng lặng bên người mình yêu, một chuyến đi chơi chẳng cần ai đi cùng để chữa lành những tâm hồn đang chịu nhiều tồn thương… đối với nó những lúc ngồi bên cạnh An như vậy là khoảng thời gian yên bình nhất cuộc đời này, nó thấy được nụ cười và ánh mắt đầy yêu thương dành cho nó.

-        Em này, sau này khi mình già hãy tìm một nơi đồng quê để mình sống nốt quãng đường còn lại nhé em, nó vừa hướng về phía những ngọn núi của dãy núi Tam Đảo nói với em.

-        Đi đâu cũng được miễn là có anh đi cùng em, e cười mà trả lời nó….

 

Tháng 4 đến, thời tiết đã ko còn ẩm ướt nữa thay vào đó là những tia nắng đầu mùa. Chúng nó đã có thông báo đi học lại, nó chưa bao giờ mong đi học như lần này, sau bao tháng ngày bị giam lỏng ở nhà thì nó nhận ra trường học cũng không quá đáng ghét như nó nghĩ. Bạn học của nó túm năm tụm ba lại mà nói chuyện với nhau. Thằng Thái bạn cùng bàn của nó thì có vẻ trông bờ phờ lắm, hai con mắt đen do hậu quả của mấy trận game xuyên đêm là cái chắc. Mọi người trong lớp vẫn chưa ai biết An với nó đang yêu nhau, nên chúng nó cũng không có thể hiện quá mọi chuyện. Thỉnh thoảng nó nhìn ra hướng e và cũng bắt gặp lại ánh mắt thân thương đang nhìn nó mà mỉm cười.

 

-        E, tý có ra làm trận game không cu, bọn thằng Long 11d2 gạ kèo trả nước kì

-        Chơi chứ sợ gì, mà t am đầu cũng chưa có ổn lắm

Thằng Thái quay sang rủ nó , thời đó mới phát hành tựa game Valorant và cũng không đợi lâu nó cũng bắt đầu va vào con đường game thủ fps của mình. Nó chơi cũng ko phải gọi là quá hay những qua lời bạn nó thì nó cũng khá cáo trong các trận đấu.

-        Chơi đi sợ cái gì, kèo trước mình thua thì kèo này mình gỡ lại với thiếu m thì không cân cho lắm

-        Nhưng mà t chỉ chơi đc 1, 2 trận thôi t có việc rồi

-        ừ thì thắng 2 trận trước là đc mà

-        oke….

Chẳng là tối đó tôi có hẹn An đi chơi nên cũng phải về nhà chuẩn bị cho tươm tất chứ. An vẫn chưa cho gia đình biết rằng hai đứa nó đang quen nhau mà thật ra thì cũng ko được phép bởi vì mẹ e rất khó. Mỗi lần đưa e đi chơi thì e thường trở thành người phải nói dối bất đắc dĩ, nó thương e lắm vì nó mà e phải mang tội. Càng như thế nó càng phải tự hứa rằng nó sẽ cần phải yêu em nhiều hơn nữa, tự tâm nó cảm thấy vậy và nó cần phải làm vậy. Nhưng nó đâu biết rằng e sắp phải xa nó thật rồi, thường yên bình thì bên cạnh đó cũng sẽ có những sóng gió đang ngấm ngầm hình thành …..

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tâm sự " cây trúc ma "
Quay lại truyện [Hồi ký] Ngày ấy
BÌNH LUẬN