__Xuân__
Mùa hạ năm mười ba tuổi đó cũng rời đi mang luôn cả mối tình đầu của đứa trẻ. Đông sang sương trắng xoá đi cả nỗi nhớ. Chẳng mấy chốc mùa xuân lại về trên mảnh đất xinh đẹp này. Làng quê những năm đó có phong tục cứ mỗi dịp xuân về mọi gia đình đều sẽ lên rừng chọn cây thông đẹp nhất về trang trí với ý nghĩa cầu may mắn tài lộc.
Sáng 29 Tết, không khí xuân ngập tràn khắp ngôi làng nhỏ nằm yên bình bên dòng La Giang lặng lờ trôi. Những tia nắng sớm vàng nhẹ trải dài trên những mái nhà lợp ngói cũ, làm ấm thêm bầu không khí se lạnh của những ngày cuối năm. Mùi khói bếp thoang thoảng hòa lẫn hương lá dong, lá chuối phảng phất trong làn gió sớm. Dọc theo những con ngõ nhỏ, nhà nào cũng rộn ràng sửa soạn đón năm mới. Trước mỗi cổng nhà, cây nêu đã được dựng sừng sững, trên đỉnh treo một lá cờ đỏ tung bay trong gió Xuân.
Đám trẻ con chúng tôi mỗi năm đều vây kín, háo hức chờ tới ngày này để tới nhà cụ đồ Tiên xem gói bánh chưng. Vốn dĩ bánh chưng chả hiếm lạ gì hầu như gia đình nào dịp này cũng sẽ gói bánh cúng tổ tiên. Thế nhưng cách gói bánh của cụ đồ Tiên khác lạ lắm cả già lẫn trẻ đều trầm trồ không thôi. Nhiều gia đình còn nhờ cậy cụ gói dùm vài cặp bánh và xem đó là món quà quý để trưng trên bàn thờ.
Tết năm nay tôi đã lớn hơn không còn bon chen cùng lũ trẻ bên sân nhà cụ đồ Tiên xem gói bánh nữa. Ngồi trên đây nhìn qua không khỏi nhớ tới vị Tết của những ngày trẻ dại đó. Mỗi độ tuổi chúng ta đều có cách cảm nhận về ngày Tết khác hẳn nhau dư vị đó mỗi đời người chỉ trải qua một lần trong đời mà thôi. Trong sân cụ đồ Tiên lúc này đám trẻ vây kín. Khác với cách gói bánh thông thường, cụ đồ Tiên sử dụng lá dừa cắt tỉa tỉ mỉ ghim lại bằng những mảnh tre nhỏ xíu. Dưới đôi tay kéo léo của cụ đồ tạo thành khuôn bao bọc bánh. Sau đó cụ sử dụng lá chuối làm lớp ngoài cùng của vỏ bánh. Những chiếc lá chuối này đã được hơ qua ngọn lửa nhỏ, dẻo dai và tỏa ra mùi thơm nhè nhẹ.
Cuối cùng lá dong xanh mướt được chọn lựa kỹ càng, cẩn thận xếp thành lớp ôm trọn lấy phần gạo nếp trắng tinh, đỗ xanh vàng óng và thịt lợn béo ngậy. Đôi bàn tay gầy guộc của cụ đồ Tiên thoăn thoắt cứ như một nghệ nhân gói ghém từng chiếc bánh, chỉ trong chốc lát một chiếc bánh chưng vuông vắn, xanh mướt đã hiện ra trước sự trầm trồ thích thú của đám trẻ con đứng vây quanh.
Cách đó không xa, một chàng trai trẻ lực lưỡng đang hì hục giã bánh. Mồ hôi lấm tấm trên trán, đôi tay rắn rỏi vẫn thoăn thoắt cầm chày nện đều vào cối đá. Bên trong cối, thứ bột đen sì, dẻo quánh như nhọ nồi tỏa ra hương thơm đặc trưng. Thứ bánh đặc biệt đó gọi là bánh Gai, màu đen của bánh được tạo ra từ cây gai dại mọc đầy bờ sông. Cả năm chẳng ai thèm ngó ngàng tới loại cây mọc dại đó, thế nhưng cứ giáp Tết lại trở thành một mỹ vị không thể thiếu trên mâm cúng tổ tiên. Nhìn nụ cười hồn nhiên của đám trẻ, tôi cũng thấy lòng mình rộn ràng niềm vui. Không khí Tết len lỏi vào từng ngóc ngách, làm mọi thứ trở nên ấm áp lạ thường.
Đang mải mê đắm chìm trong dòng suy nghĩ miên man, bỗng từ ngoài cổng vang lên một giọng nói trong trẻo:
- Gia ơi! Đi kiếm cành thông với tớ không?
Tôi quay ra nhìn, chẳng ai xa lạ Hồng Hoa đang đứng nép mình nơi cánh cổng nhà. Một làn gió nhẹ thoảng qua, làm mái tóc con bé khẽ lay động, càng tôn lên nét dịu dàng, tinh khôi của tuổi thơ ngây.
Làng tôi lứa đó trai gái đông vui lắm. Hồng Hoa với tôi cùng tuổi, em ấy cũng rất nổi tiếng trong vùng. Ngoại hình xinh xắn đôi mắt biết nói của Hồng Hoa cứ như lời mời gọi ngọt ngào không biết đã dụ dỗ biết bao chàng trai tuổi mới lớn sa vào lưới tình. Tôi cũng nghe vài tin đồn không tốt về cô ấy nhưng chẳng mấy quan tâm. Ở đời chẳng ai sống mà hài lòng tất thảy đôi khi xinh đẹp cũng là một cái tội.
Tôi và Hồng Hoa học chung trường, có những hôm trời đổ cơn mưa bất chợt. Hồng Hoa không mang áo mưa đành xin xe tôi về chung. Cả chặng đường về giữa đông người hai đứa mặc chung một cái áo mưa, hai thân thể dính sát vào nhau Hồng cũng chẳng ngại ngần né tránh. Lần này bỗng dưng em ấy rủ đi trong lòng tôi đã có cảm thấy điều gì đó thú vị sắp xảy ra.
Ở làng địa điểm nổi tiếng nhất phải nói tới cánh rừng thông. Cảnh sắc xinh đẹp vẫn thường thu hút đám đông nơi khác tới dạo chơi ngắm cảnh cắm trại qua đêm.
- Gia lên thuyền đi! - Giọng Hồng Hoa ngọt ngào.
Cánh rừng thông ngăn cách với ngôi làng bởi một đầm nước lớn. Trên mặt đầm lúc này trống trải là thế nhưng nếu đi vào độ tháng 6, hoa sen nở phủ kín cả mặt nước. Hồng Hoa chèo thuyền nhỏ chở hai chúng tôi sang bờ bên kia bờ. Cả hai ngồi trên thuyền trò chuyện vẩn vơ. Sang được bờ bên kia hai đứa sánh vai nhau tiến vào khu rừng để kiếm những cây thông vừa ý.
Đã là hai chín Tết thế nên nhà nào cũng bận trang trí nhà cửa nên không còn mấy ai ghé rừng chơi. Cả thế giới rộng lớn này bỗng trở thành vương quốc riêng của chúng tôi.
Đi bộ một lúc cũng tới nơi, rừng thông hiện lên trong ánh nắng sáng sớm. Những thân cây thẳng tắp, cảnh vật xung quanh im ắng, chỉ có tiếng gió lướt qua những tán lá tạo nên một bản nhạc nhẹ nhàng, văng vẳng đâu đó trong không gian mênh mông. Bên cạnh rừng thông, một dòng suối trong vắt chảy róc rách qua những tảng đá, tạo nên những vũng nước nhỏ trong suốt. Tiếng nước chảy nhẹ nhàng lướt qua những viên sỏi, cuốn theo những chiếc lá khô đang xoay vòng trong lòng suối. Làn nước trong xanh đến mức chúng tôi có thể nhìn thấy đáy suối.
- Hồng Hoa đi cẩn thận chú ý dưới chân đấy! -Tôi đi men theo bờ suối không quên nhắc nhở Hồng Hoa.
Em đi sát ngay sau tôi, đôi mắt lơ đãng ngắm nhìn những bãi cỏ xanh mềm mại, trải dài đến tận cuối tầm mắt. Những đám cỏ cao thấp, xanh tươi tạo nên những tấm thảm nhung mịn màng, chen lẫn với những bông hoa dại nở rộ. Những bông hoa nhỏ xinh, trắng muốt hay tím ngắt, khoe sắc dưới nắng. Làn gió mát từ suối thổi qua, làm cỏ và hoa lay động, mang theo hương thơm dịu dàng của ngàn hoa cỏ.
Xuân đến cảnh vật đâu đâu cũng tràn đầy sức sống. Đang mải mê đắm chìm trong cảnh sắc thiên nhiên bỗng tôi giật mình cảm nhận được ai đó ôm lấy.
- Á! Tớ xin lỗi! - Hồng Hoa dường như trượt chân liền bám lấy tôi khỏi ngã. Giọng em lúc này thốt lên có chút quyến rũ lạ lùng.
Tôi xoay người đứng im lặng hồi lâu ngắm thật kỹ dung nhan. Cô bé ngại ngùng má đỏ hây hây ánh mắt biết nói cuốn hút lạ kỳ.
Bầu trời bất chợt đổ cơn giông những hạt mưa nhè nhè rơi trên mái tóc Hồng Hoa. Cả hai vội vàng nép cạnh nhau dưới tán cây to tránh mưa. Không ai nói với nhau câu nào những cảm xúc ngại ngùng thật khó để diễn tả thành lời. Suốt mấy tiếng đồng hồ bầu trời mây mưa những cảm xúc nóng bỏng như vẫn còn đọng lại trong không khí. Bỏ lại đằng sau những chuyện điên rồ đã xảy ra. Chúng tôi vội vã tiếp tục cuộc hành trình rẽ lối cỏ hoa bước qua những con đường mòn lạc vào cánh rừng thông bạt ngàn. Từng cơn gió mang theo hương cỏ hoa nhẹ nhàng thổi qua khiến cho những cành thông lay động rì rào hoà điệu nhạc dịu dàng giữa không gian yên tĩnh của ngày cuối năm.
Ngày 30 Tết, cuối cùng khoảnh khắc giao thừa cũng gần kề. Ngôi nhà tôi ở vắng bóng người lớn, luôn được lựa chọn làm chốn tụ họp của lũ trẻ mỗi dịp Tết đến. Từ sáng sớm đã thấy thằng Chiều và cu Văn qua nhà tôi. Hai thằng lúi húi đẩy xe củi vào sân lớn tiếng gọi tôi:
- Ê Gia ! Tao chuẩn bị củi để đốt lửa trại xong rồi đấy chuyển vào sân nhé?
- Bọn mày cứ để đấy đi! - Tôi đặt cuốn sách bằng chữ Nôm xuống rồi bước xuống dưới nhà.
Ba thằng cặm cụi xếp thành một tháp củi khô. Thằng Chiều đứng ngắm nghía chỉnh sửa cho tới lúc hài lòng rồi quay qua nhìn tôi :
- Tao thông báo cho cả bọn rồi tầm đầu chiều tụi nó qua. Giờ tao với cu Văn treo đèn nháy với kiểm tra dàn âm thanh.
Tôi gật gù rồi bảo nó :
- À! Vào mang mấy dàn pháo hoa lên sân thượng để giao thừa còn đốt. Bia với mấy món khô bác Quyết cũng chuẩn bị đầy đủ cho cả bọn rồi ấy. Mấy đứa sẵn gì thì mang theo.
Tết đến rồi, niềm vui như vỡ òa trong lòng mỗi người. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất trong năm, khi mọi lo toan muộn phiền đều như tan biến. Những người con xa quê cũng sẽ trở về sum vầy bên gia đình. Nhà hàng xóm mấy nay con cháu làm ăn xa từ miền Nam kéo nhau về ăn Tết đông vui lắm. Giá mà Ba mẹ tôi cũng có thể...
Ở miền quê nghèo này, người dân quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Công việc đồng áng xong lúc nào thì công việc chuẩn bị Tết mới được bắt đầu từ thời điểm đó. Lúa cấy xong người lớn lập tức bận rộn sắm sửa, đi chợ Tết, lo toan bao nhiêu công việc để ngôi nhà đón một năm mới thật ấm cúng. Còn chúng tôi đám trẻ vô ưu vô lo ngày Tết lại càng đặc biệt hơn chẳng cần lo lắng gì ngoài việc khoe những bộ quần áo mới, hạnh phúc vì được diện lên những bộ cánh đẹp đẽ nhất trong những ngày xuân sang.
Có một giai thoại xưa cũ được truyền tụng qua bao thế hệ rằng Lâm Thao là mảnh đất được ban phép lành. Chính vì vậy mỗi triều đại qua đi, ngôi làng nhỏ này luôn sản sinh ra những bậc kỳ nhân, những người con ưu tú của đất nước.
Năm xưa trong cuộc chiến vệ quốc vĩ đại, khắp dải đất Bách Việt đâu đâu cũng có những gia đình liệt sĩ. Mỗi xã lại có một đàu tưởng niệm cho các anh linh. Tấm bia đá phủ kín những cái tên của các chàng trai trẻ tuổi mười tám đôi mươi. Nỗi đau và niềm tự hào ấy dường như là số phận chung của mọi miền quê. Nhưng riêng Lâm Thao, như một phép lành không một người con nào ra trận mà ngày về vắng mặt. Càng tự hào khi trong trận chiến ấy, đất mẹ đã sinh thành hai vị cán bộ lão thành, những người đã góp phần vào vận mệnh của dân tộc. Hai con người đó cũng là niềm tự hào trong lòng tôi mà mãi tận lúc lớn lên tôi mới nhận ra.
Lứa năm đó bọn tôi có tất thảy bảy chàng trai và năm cô gái. Trộm vía, có lẽ nhờ uống chung dòng nước trong vắt của con suối chảy ra từ cánh rừng bạt ngàn mà làng tôi luôn được mệnh danh là "vùng đất sản sinh trai xinh gái đẹp" nổi tiếng khắp các vùng đất xa gần.
Chàng trai nào cũng cao ráo lại giỏi thể thao, lúc nào cũng là niềm tự hào. Bóng đá, bóng chuyền, hay bơi lội, chỉ cần có ai đó chơi giỏi nổi tiếng nhất trong trường chắc chắn là trai làng tôi.
Nhưng giữa đám bạn ấy lại là một ngoại lệ. Đó là tôi! Từ ngày bé nổi tiếng học giỏi ngoan hiền, lớn tý được trời phú cho khuôn mặt ưa nhìn. Tôi biết thêm một chút võ công. Còn lại chẳng biết chơi bất kỳ môn thể thao nào. Có phần vì trước tuổi 14 cuộc sống của tôi cách biệt khỏi đám trẻ làng quê. Ngoài thằng Chiều và cu Văn gần như tôi chẳng chơi với bất kỳ ai khác cùng lứa tuổi.
Còn những cô gái làng mỗi người một vẻ đẹp thanh tao. Làn da các em ấy trắng như cánh hoa bưởi nở vào mùa xuân. Vẻ đẹp e ấp, đằm thắm tựa đoá hoa bên bờ suối đầu làng khiến bao chàng trai lỡ gặp phải ánh mắt các nàng đều ngẩn ngơ.
Tới đầu chiều đám trẻ trong làng lần lượt tới nhà tôi. Mấy ông con trai chia nhau ra làm đồ ăn. Các cô gái được phân công trang trí nhà cửa. Cây thông do chính tay tôi lặn lội vào rừng chọn lựa suốt cả ngày trời, giờ đây đang được Hồng Hoa và Ly Ly trang trí. Hai cô gái xinh nhất vùng với đôi tay trắng ngần nhẹ nhàng treo từng dải rua băng, từng hộp quà nhỏ xinh lên cành thông.
Sau buổi chiều dạo chơi thú vị trong khu rừng hôm qua, tôi và Hồng Hoa lại trở về với mối quan hệ bình dị như chẳng có chuyện gì diễn ra. Chẳng ai nhắc tới những điều kỳ lạ đã xảy ra trong khu rừng đẹp như tranh ấy, có lẽ tất cả chỉ là một giấc mơ vội vã thoảng qua.
Trong không khí se lạnh mùa Đông còn quyến luyến chưa rời, chúng tôi ngồi quây quần thành vòng tròn chạm tay nhau những lon bia kể nhau nghe những câu chuyện vui vẻ. Ánh lửa trại bập bùng sáng hắt lên những khuôn mặt ửng đỏ của những đôi trai gái đang chớm độ tuổi trăng tròn. Tiếng pháo bi thi thoảng được đám trẻ nghịch ngợm đốt lên, những âm thanh đì đùng vang đều. Dường như đó là những lời chúc tụng của năm cũ dành cho năm mới. Cứ thế thời gian chầm chậm đếm ngược.
10... 9... 8... 7... 6... 5... 4... 3... 2... 1... Chúc mừng năm mới!
Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)
alex phạm
Trả lời3 tháng trước
nghiêm túc mà nói nếu bro viết truyện này khoảng 2015 thì có khi vượt trội hơn mấy truyện khác đấy , câu từ rất chất lượng
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
Cảm ơn bạn. Cơ mà chuyện này mình viết ngắt quãng, lần cuối cùng cơ bản xong cốt truyện là vào tầm đâu đó 2-3 năm trước. Mọi người đọc chắc sẽ thấy gần như có 4 phần viết với tâm thế khác hẳn nhau. Phần đầu mình viết trước những năm 2010 với tên truyện khác dạng hồi ký ngày bé ngây ngô ảnh hưởng phong cách Nguyễn Nhật Ánh. Phần giữa viết những năm cuối đại học tức là mấy năm sau đó rồi ngừng. Khúc này yêu đời và độ tuổi ngông cuồng nên ban đầu dự tính viết hơi hướng tiểu thuyết giang hồ đâm chém chút. Sau khi cô bạn thân đi lấy chồng ngày đó gặp nhiều biến cố suy sụp nên viết tiếp ý định sửa kết thành cả hai đến với nhau. Đọc những chương đó chắc cũng phần nào lộ ra ý định kết hôn cùng cô bạn thân. Cuối cùng chưa viết xong tầm sau covid bất ngờ mình kết hôn trong sự ngỡ ngàng của những người xung quanh, duyên phận thực sự diệu kỳ vậy đó. Lúc này viết tiếp phần kết nhưng tâm trạng cũng khác. Đó tới nay rảnh thì sửa lỗi chính tả này kia vô tình gặp web này nên đăng lên.
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
nói chung mình tay ngang, dân chuyên Toán viết truyện mà 😆 Cả thanh xuân chỉ viết đúng mỗi câu chuyện này. Mấy nay đang nghiên cứu viết chút về chủ đề giả tưởng liên quan tới lịch sử cũng là một trong những đam mê nhỏ của mình ngày bé.
alex phạm
3 tháng trước
b nên úp nhiều web khác , web này chủ yếu dân voz hoài niệm nên vào đọc
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
truyện của mình viết bối cảnh chủ yếu dành cho cuối 8x đầu 9x đọc hoài niệm. Thỉng thoảng cũng vào sửa vài chương cho nó theo trend ngày nay ví dụ như bài hát mới hot hay câu nói nổi trên mạng mà hợp hoàn cảnh câu chuyện, ví dụ như bài wrongtime hay câu trụ vương thế nhân trách nhầm ngài 😆 Lứa sau này đọc khó cảm vì môi trường họ lớn lên khác chúng ta. Còn để thật hay như nhà văn có tiếng thì chưa tới. Nên ở đây là phù hợp nhất.
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
Trả lời3 tháng trước
Ước mơ những kỷ niệm cũ được nhắc nhớ khi đọc một câu chuyện nào đó cũng hoàn thành. Bản thân mình viết ngớ ngẩn, văn phong lỗi tùm lum vẫn cảm ơn 20K lượt đọc từ anh em. Câu chuyện mình viết hoàn thành khoảng 80% từ 2-3 năm về trước, có những chương sửa tới hơn 30 lần vẫn chưa được mượt mà. Mấy tháng này về quê rãnh rỗi dành thời gian ngồi sửa lại đăng lên đây. Mình sắp về lại thành phố lớn, phần sau không có thời gian miêu tả chi tiết cũng như trau chuốt lại ngôn từ mong anh em cảm thông. Chào thân ái!
nguyen9x
Trả lời3 tháng trước
@hoacomay: truyện nhắc lòng yêu nước, Bách Việt, Triều Tây Sơn, Vua Quang Trung đại phá 29 vạn quân thanh, Giai đoạn Pháp thuộc, Nạn đói 1945, 12 ngày đêm quân dân ta bắn máy bay ở hà nội, hình như có chiến dịch biên giới cao bằng bắc giang lạng sơn, hình như có nhắc tới anh hùng La Văn Cầu chặt tay chiến đấu tạm tới đó. Có gì anh em bổ sung.
nguyen9x
3 tháng trước
à Phượng Hoàng Trung Đô với Bạch Y tướng quân như bạn hoacomay nói nữa.
nguyen9x
Trả lời3 tháng trước
vẫn nghĩ kết hôn với cô chị Hoàng Linh cái kết viên mãn hơn cô em họ. tiếc
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
Cuộc sống mà!
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
Hai chữ duyên phận nó kỳ lạ lắm. Rất nhiều người từng rơi vào trường hợp yêu một ai đó trong nhiều năm cảm tưởng sống chết vì họ chẳng tới được. Sau khi chia tay tình cũ lâu năm gặp người mới và kết hôn nhanh chóng sau đó.
nguyen9x
Trả lời3 tháng trước
VL, yêu nhầm chị hai được nhầm em gái à? ông tác hồi đi học còn bế vợ 😀
hoacomay
Trả lời4 tháng trước
sử sách nhà Nguyễn không ghi về các cô công chúa nhà Tây Sơn nhưng sĩ quan pháp năm đó theo chân Vua Gia Long viết có 5 cô công chúa trong đó có 1 cô 16 tuổi rất đẹp, 1 cô 12 tuổi con công chúa Ngọc Hân, 3 cô còn lại da ngăm nhưng cũng dễ thương. Ngoài ra có thêm 3 con trai. Tất thảy đều bị lăng trì. Lâu lâu tác mắc lỗi chính tả đọc khó chịu chút nhưng có những chi tiết thú vị hơn là 1 câu chuyện tình yêu
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
4 tháng trước
Những ngày này bản thân rãnh rỗi nên viết thôi ạ. Mình không phải dân chuyên nên cố gắng khắc phục. Có những chương sửa tới 20-30 lần để dò lỗi chính tả với cả cho mượt hơn. Có điều vẫn dính lỗi. Có gì người ae thông cảm.
nguyen9x
3 tháng trước
cuối cùng cũng có bác nghĩ giống mình. Để mình liệt kê lại cho xem
hoacomay
Trả lời4 tháng trước
để đọc tư đầu xem tác viết tới bao nhiêu sự kiện trong lịch sử
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
4 tháng trước
Câu chuyện mình cố ghép nối những thứ đã xảy ra những năm qua. Có người đọc hay bình là vui rồi. Liệt kê xem nhé.
hoacomay
Trả lời4 tháng trước
Đọc vài chương mới để ý tác viết về lịch sử Việt Nam rất nhiều. Vua Quang Trung với phượng hoàng trung đô ở núi Quyết dân Nghệ An biết nhiều.Còn Bạch Y Tướng Quân nắm hữu quân khi tấn công 29 vạn quân Thanh sách sử có ghi lại ít lắm.Vị này đúng là họ Đặng giống họ nhân vật trong truyện.Còn một vị tướng họ Đặng khác cũng không rõ quê quán sau khi bị bắt tuyệt thực rồi mất nữa. Để đọc
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
Trả lời4 tháng trước
Chắc có bạn sẽ thắc mắc hoa trà trắng cổ thụ xuất hiện từ đầu tới cuối truyện là gì. Hoa trà trắng thực ra là một giống chè xanh. Dân bản xứ thường mỗi năm sẽ cưa ngang gốc để cây mọc ra nhiều nhánh, vừa tiện thu hoạch lại sản lượng cao dùng làm trà hoặc trực tiếp om nước chè xanh uống. Vườn chè nhà mình có tuổi thọ còn nhiều hơn cả ông cố mình, năm xưa cứ để nó mọc cao lớn lên. Hoa trà ( chè ) thường có 6 cánh to màu trắng, nhuỵ vàng. Những cây trà đủ lớn hoa nở trắng hương thơm thoang thoảng thu hút bao nhiêu là ong bướm. Cây trà (chè) là cây thân gỗ có tuổi thọ trung bình 30-60 năm, có những cây sống cả hàng trăm năm. Đặc biệt vùng núi cao phía Bắc có nhiều gốc chè Shan tuyết mọc ở độ cao 1400m có tuổi thọ lên đến 500 năm.
nguyen9x
Trả lời4 tháng trước
nghi sau này quay xe lắm, cha nội này vẫn còn tơ tưởng Đan Quỳnh con đó mà quay lại níu kéo thì xác định. Mà đoạn cuối bỏ xứ đi biệt tích khéo nhiều năm sau Hoàng Linh nó bế con ra chào chú đi con bạn má nè
An quên mật khẩu
4 tháng trước
Bạn đang cố chứng minh cái gì vậy ? Lạc đề và không liên quan. Nguồn gốc của nó từ bên trung mà ra cả thôi. Bên vn mình ăn theo mà ra. Giống như xem phim kiếm hiệp thì cũng thần tượng, đặt tên giống thế. Đừng có làm trò cười nữa 😂
nguyen9x
4 tháng trước
có nhiều thứ là cách biệt thế hệ, có nói e cũng chẳng hiểu đc đâu. Đọc mấy truyen đăng trên web này thấy e đi cãi lộn ở truyên khác đến mức ngta phải xoá bình luận là biết cỡ nao rồi đó. Thôi bỏ đi hơi đâu mà cãi mấy thứ vẩn vơ này cho mat thoi gian
An quên mật khẩu
4 tháng trước
Cãi ? =)) Truyện thế nào người đọc sẽ nói thế đấy. Mỗi người một ý. Còn bạn thì sao ? Vào áp đặt quan điểm rồi bảo thế này thế nọ. Cách biệt thế hệ hay là cổ hủ lạc hậu =))