Logo
Trang chủ

Chương 70

Đọc to

- Mày làm gì vậy Beo?

- Đm mày điên hả Tibu, nó kêu người đâm mày mà mày bỏ qua cho nó dễ dàng vậy sao?

Lúc đó Văn Đạt liền la lớn:

- Anh …. Anh nói gì vậy, em không làm chuyện đó…

Chạch!!!!! Tibu đấm một cái ngay giữa mặt thằng Đạt, máu mũi nó liền chảy ra. Quá hoảng sợ, Đạt liền ôm đầu lại, miệng bắt đầu rên rỉ và khóc lóc.

- Haizzz cái đó coi như mày trả nợ cho tao vì thái độ của mày bữa giờ, ít nhất tao cũng thấy đỡ bực bội. Với tao, mày chỉ là một đứa trẻ con về tuổi đời lẫn thời gian lăn lộn trong cuộc sống. Giờ thì câm miệng lại đi, đừng khóc lóc nữa. Chán ghê

Lúc đó Beo nổi điên lên, tức lồng lộn rồi chửi bới om sòm

- Đm để tao đâm chết m nó cho rồi

Tibu đến gần Beo, tay quàng qua cổ, kéo nó về phía khác và chậm rãi về phía đường rồi nói khẽ vào tai Beo

- Thật ra người đâm tao, đứng đằng sau không phải là nó người anh em à…!
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Đạo Đan Tôn
Quay lại truyện Hồi ức của một linh hồn
BÌNH LUẬN