Logo
Trang chủ

Chương 89

Đọc to

Mắt Tibu hoa hết cả lên, không thể phủ nhận một điều rằng Jenny quá đẹp và hấp dẫn, đủ để che mờ hết cái lý trí của Tibu. Hai người về phòng, nhưng cứ đứng đó nhìn nhau mãi, bất chợt Tibu tiến sát tới Jenny, đặt hai tay lên má siết chặt cô ấy về phía mình và hôn Jenny một cách cuồng nhiệt, đầy mạnh mẽ. Không chậm rãi, không nhẹ nhàng, tất cả cứ như một ngọn núi lửa âm ỉ từ hàng tỷ năm, chỉ chờ có giây phút này, dưới một tác động vô cùng nhỏ bé cũng đủ làm cho trời long đất lở.

Con người cũng chỉ là con người, nhỏ bé và đôi khi không thể kiểm soát được những dục vọng của mình. Khi Tibu kịp bừng tỉnh thì Jenny cũng không còn mảnh áo nào trên người, chỉ nhìn Tibu một cách ngây thơ rồi nói:

- Anh say thật à, sao tay anh cởi đồ em nhanh như cái máy vậy? Dụ dỗ em phải không? Hì hì.

Jenny vừa mới dứt câu thì Tibu hoảng hốt đứng dậy, chạy về phía tường đập đầu vô đó mấy cái thình thịch, miệng ú ớ mấy câu vô nghĩa rồi lao vào phòng tắm để hạ hỏa, một lúc sau thì quay trở ra với cái đầu ướt sũng nước lạnh. Jenny thấy cái cảnh đó thì buồn cười lắm, nhưng không dám cười lớn, nhẹ nhàng lấy cái khăn tắm choàng vô người mình rồi lấy một cái khăn khác, xích lại gần Tibu hơn, chậm rãi lau khô đầu cho Tibu.

- Anh ngốc quá, anh làm vậy lỡ bị thương thì sao?

- Anh… anh xin lỗi Jenny, anh cũng chỉ là một con người bình thường, em cứ gần gũi anh như thế này mãi, đâu phải lúc nào anh cũng kiềm chế được.

- Nhưng… em yêu anh… và em cho anh tất cả mà…

- Chỉ là không phải lúc này, Jenny à, như thế chẳng khác nào anh đang lợi dụng em.

- Anh đúng là ngốc, không tiếc sao?

- Có, rất tiếc và tiếc rất nhiều là đằng khác, nhưng anh không làm khác được. Tibu nhìn Jenny rồi cười.

- Đúng là Tibu của em, vậy ôm em ngủ được không?

- Nhưng em phải mặc đồ vào đã, không anh khó chịu không ngủ được. Hehe.

- Hứ, do anh chứ ai, anh ghê lắm nha! Ha ha.

Vậy đó, họ quần nhau mãi, rồi cũng chẳng làm được gì, nhưng thật sự đêm đó rất thú vị. Ấm áp và có một chút gì đó gọi là hạnh phúc, không còn cảm giác cô độc. Cả hai ôm nhau ngủ tới sáng, chỉ biết một điều là đến lúc thúc dậy thì hai bàn tay vẫn còn nắm chặt nhau mãi, không chịu rời nhau.

….
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Đỉnh Cấp Gian Thương [Dịch]
Quay lại truyện Hồi ức của một linh hồn
BÌNH LUẬN